Hà Linh được nghỉ lễ xin bố mẹ về bắc chơi.
- Trời ơi, nhớ chết đi được, Hà Linh.
- Sao? Năm nay nhắm có được học sinh giỏi không?
- Có, về bao giờ đấy?
- Hôm qua, hôm nay sang nhà bạn chơi nè. Nhớ bạn quá.
- Hờ.
- Hà Linh à? Lâu mới thấy cháu nhé.
- Hà Linh chuyển vào nam học rồi mẹ.
- Thế à?
- Lần này về có lâu không?
- Tớ về hết lễ rồi đi.
- Hoa quả nè ăn đi.
- Chúng mình ra vườn rồi nên nương hoa quả nhà cậu chơi đi.
- Ừ.
- Từ từ tớ có điện thoại.
- Alô trúc, chị nghe.
- Chị Linh chị đang ở đâu đấy?
- Chị đang ở nhà bạn.
- Ở chỗ nào đấy, cho em theo với...
- Ở.... Biết chưa?
- Con em tớ định sang đây chơi, mình xuống mở cổng cho nó được không?
- Ừ.
Huế và Hà Linh xuống cổng, chờ một lúc thì Trúc tới.
- Chị Linh, đây là...
- Huế, bạn của chị.
- Hoa khôi của 8a2 phải không ạ?
- Hoa khôi gì đâu. Vào đây em.
- Chị Huế xinh thật đấy.
- Năm lớp 6 nó còn xinh hơn cơ nên bọn chị mới gọi nó là hoa khôi đấy. Giờ ở nhà bẹo nắng đen lắm rồi, lúc trước nó còn trắng hơn thế này.
- Ai đấy Hà Linh?Chưa giới thiệu đấy.
- À đây là Thanh Trúc, em họ của mình.
- Em là Trúc rất vui được gặp chị ạ.
- Dẻo miệng thế.
- Nhưng Dương vẫn trắng cơ. Đợt tớ về xem đá bóng tớ thấy vẫn thế vẫn trắng như công tử bột ý. Nhã Linh giờ cũng xinh lắm.
- Giờ Nhã Linh tham gia văn nghệ của trường,hôm nọ đi thi tỉnh được giải đấy.
- Hai chị cũng biết anh Dương ạ?
- Ừ học cùng lớp mà.
- Em quên mất chị Huế học 8a2 nhỉ?
- Hà Linh lúc trước cũng học cùng lớp với bọn chị, đánh nhau với Dương suốt, năm lớp 7 còn nên nhà chị đánh nhau nữa mà.
- Cũng phải nha chị em cũng học cùng lớp mà. Vậy anh Dương tính có tốt không chị?
- Tốt. Mỗi tội nhây lắm, tính còn kiểu đàn bà nữa Huế nhỉ? Cái lúc đó chả cướp cam của tớ thây.
- Vậy bình thường anh Dương đối xử tốt với ai nhất ạ?
- Ai cũng tốt nhưng tốt nhất chắc là Nhã Linh.
- Chị Nhã Linh ạ. Nói thật em chẳng ưa gì chị ấy chẳng lẽ em nói với các chị em lại bảo con Linh chứ? Cứ quấn anh Dương suốt thôi.
- Tính Nhã Linh cũng được mà sao Trúc ghét Nhã Linh dữ vậy?
- Tốt gì chị ơi, hôm trước còn định đánh chị Trà My đó chị.
- Thế á? Sao lại đánh?
- Em cũng chả biết nhưng chả bị đình chỉ một lần vì tội đánh chị Trà My đó thây. Tính khí chả ra sao cả.
- Hừm , thế à?
- Nghe chị Trà My nói vì tháo hơi xe của nó mà nó đánh chị Trà My đó chị.
- Sao My lại tháo hơi xe của Nhã Linh vậy?
- Vì nó xúi chị Trà My đổi keo chị Huế đó.
- Cái gì?
- Trúc em nói gì vậy?
- Thôi chết, chị Trà My đã dặn em không được nói với ai. Ơ nhưng mà...
Nhận ra điều sai trái Thanh Trúc vội bịt miệng.
- coi như em chưa nói gì đi nhớ.Em về đây.
- Trúc...
- Thì ra là như vậy.
- Không biết Trà My có phải là người đổ tương ớt mình năm lớp 6 nữa không biết.
- Vài hôm nữa hỏi là biết mà.
Vài ngày sau...
- Trà My ơi, tớ bảo này.
- Cậu bảo gì tớ thế ,Huế?
- Lát về cậu đi cùng tớ được không?
- Nhưng nhà mình với cậu không thuận đường mà.
- Mình bảo My cái này đã.
- Ừ, thế tí về tớ đợi.
Reng!!Reng!!
- Huế ơi, cậu tìm tớ.
- Em chào chị Huế ạ.
- Ừ chào Trúc, Trúc về trước đi nhé, chị bảo My cái này đã.
- Chị My, em xin lỗi chị. Xong vụ này em sẽ quỳ gối tạ tội với chị.
- Nó nói cái gì vậy?
- My với tớ ra sau trường đi.
- Ừ.
Trà My theo Huế ra sau trường.
- Rồi, có gì cậu nói đi Huế.
- Cậu ghét tớ lắm à?
- Không có, mình rất quý Huế mà.
- Vậy tại sao cậu hãm hại tớ, đổ keo vào ghế của tớ thế?
- Hà Linh nói với cậu à?
- Hà Linh cũng biết sao?
- Nếu không phải Hà Linh thì ai nói với cậu? Tớ xin lỗi Huế. Giờ Huế đánh tớ cũng được nữa. Tớ xin lỗi.
- Tại sao vậy?
- Lúc đó tớ sang nhà cậu chơi rồi cầm nhầm lọ muối, các bạn chửi tớ. Sau lúc đi học các bạn có xin lỗi nhưng mà chiều hôm đó tớ quay lại lấy đồ thì nghe Hưng với Chí Dương nói rằng vì cậu mà các bạn ấy xin lỗi tớ. Tớ sai rồi... Lúc đó tớ ấm ức quá nên mới thông đồng với Nhã Linh hại cậu. Việc đổ keo cũng là Nhã Linh nghĩ ra, tớ chỉ làm theo thôi. Lúc đó tớ bị ngu mới tin lời Nhã Linh, tớ xin lỗi Huế.
Trà My càng nói càng cảm thấy có lỗi không kìm được càng nói càng khóc lớn. Cô bé cầm lấy tay Huế không ngừng cúi đầu nhận lỗi.
- Vậy chuyện tương ớt năm lớp 6 thì sao?
- Cũng là Nhã Linh, lúc đó có cả Trang và Hà nữa. Vì muốn lấy được lòng tin của tớ Nhã Linh đã nói cho tớ nghe. Tớ xin lỗi Huế, xin lỗi...
Trà My khóc lớn rồi ngồi bệt xuống bên dưới.
- Thôi chuyện qua rồi, tớ không trách cậu đâu. Gạt nước mắt đi.
- Tớ xin hứa từ nay sẽ không hại ai nữa. Tớ xin lỗi Huế nhiều lắm...
- Thôi được rồi, đừng khóc nữa, về đi.
Huế thật không ngờ, năm đó Huế lương thiện nghe lời mẹ rằng Nhã Linh chỉ mới từ thành phố về nên không quen thôi. Cộng thêm việc ông bà Sáu đối xử với cô bé rất tốt. Huế không nghĩ rằng Nhã Linh lại làm ra những chuyện độc ác đến như vậy. Tất cả chỉ bởi vì Nhã Linh " ghét" cô bé thôi.
*Hoàng Nhã Linh tao cứ tưởng rằng là mày không quen, không ngờ mày lại độc ác như vậy.*
Vài ngày sau...
- Sắp tới là thi học kỳ 2 rồi, các em chuẩn bị tốt cho kỳ thi sắp tới nhé. Lớp trưởng phát đề cương cho cả lớp làm.
- Dạ.
- Cô chúc các em thi học kỳ thành công rực rỡ nhé.
- Dạ
Reng!Reng!
- Bà bảo mày hôm nay sang ăn cơm.
- Bảo với bà nay tớ bận không sang được đâu.
- Ơ, con này.
- Sao thế?
- Tao cũng không biết nữa, tự nhiên dở chứng. Bình thường tao cũng chẳng thèm nói chuyện với nó, thỉnh thoảng ban ơn mà không biết điều.
- Thôi, Nhã Linh.
- Bà bảo cả mày nữa đấy. Trưa sang ăn cơm.
- Tớ biết rồi.
- Tao biết rồi.
- Thôi được rồi, nếu Linh không muốn Dương gọi tớ xưng cậu thì tớ chiều theo ý Linh.
- Lại nữa.
- Tao biết rồi. Hahaha, nghe như kiểu anh em thế nhỉ?
- Tao với mày là bạn bè mà, anh em còn gì nữa.
- Chỉ thế thôi à?
- Cái gì mà chỉ thế thôi à?
- Ò, tớ biết rồi....