Mùa tựu trường sắp đến, sang năm, Huế và Linh đã vào lớp 6. Hai cô bé được xin vào học tại ngôi trường trung học gần làng.Ngày tựu trường
- Con chào bà ạ.
- Huế sang rủ Linh đi học đấy à? Linh ở trong nhà ,con vào gọi bạn đi.
- Linh ơi, đi học thôi.
Linh vẫn còn đang cuộn tròn trên giường , mắt nhắm liền. Huế lại gần nâng chiếc chăn của cô bé lên thì cô bé đẩy Huế ra ,quát lớn.
- Tao không đi học, mày đừng có làm phiền tao. Mày đừng có sang nhà tao nữa, tránh ra để cho tao ngủ.
- Con nói gì vậy hả? Mau thức dậy còn đi học với bạn.
Nói rồi bà ngoại vất chăn của cô bé ra, lôi cô bé từ trên giường dậy.
- Bà ngoại...
- Còn không mau dậy đi học, hôm nay bà sẽ không cho con ăn cơm nữa.
Cô bé tức tối dậm chân mấy lần rồi cũng chịu đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
- Bà ngoại...Rửa mặt cho con.
- Khăn đây, lau đi.
- Bà ngoại...
Bà ngoại trừng mắt làm Linh sợ hãi cầm chiếc khăn bà ngoại đưa ,cho nên mặt bắt đầu lau.
- Để mình giúp cho Linh
- Mày tránh xa tao ra, tao không cần mày... Tránh ra.
- Con làm gì vậy?
- Con không muốn nó lại gần con.Hức hức...
- Thôi Huế đi học đi. Tí bà đưa Linh đến trường sau cũng được.
- Con đợi bạn cũng được ạ.
- Tao không cần mày, cút đi.
- Hoàng Nhã Linh
- Bà bảo nó biến đi.Huhu..
- Thôi con đi đi kẻo muộn. Tí bà chở Linh đến trường sau.
- Dạ , con đi đây bà.
Tùng!!tùng!! Từng hồi trống trường cất lên, báo hiệu năm học mới đã bắt đầu. Hứa hẹn nhiều điều thú vị sắp diễn ra...
- Linh ơi , vào đây bà bảo.
- Dạ
- Con qua nhà cô Hai mượn cái chày về đây cho bà để bà giã lạc. Chày nhà mình hỏng rồi, giờ bà phải nấu cơm cho ông con nữa.
- Nhưng con không biết nhà cô Hai ở đâu.
- Ra đây bà chỉ cho.
- Con không biết, con không biết đâu...
- Thế hôm nay Linh không ăn cơm nữa nhá.
- Con đi , được chưa? Bà chỉ cho con đi.
- Giờ đi ra cổng ,quẹo phải ,đi hai nhà là tới. Nếu như cô Hai ở nhà thì bảo cô Hai sang đây giúp bà nhé.
- Nhưng nhỡ con không nhớ ,đi lạc thì sao? Hay là bà qua đi.
- Đi lạc thì hỏi người ta, bộ không có mồm à?
Linh vùng vằng qua bên nhà hàng xóm để mượn chày cho bà, vừa đi vừa đá những chiếc lá rơi trên đường.
- Cô Hai ơi, cô Hai ơi...
- Chắc là không có nhà rồi, đi về thôi.
- Ai đấy?
Linh đang định đi về thì có tiếng của một cậu bé ở trong nhà phát ra.
- Cô Hai ơi ,cho con mượn chày với ạ.
- Ai đấy? Đi vào đây.
- Cho con... À đây có phải nhà cô Hai không?
- Phải , có chuyện gì?
- Bà bảo mình sang đây mượn chày về giã lạc.
- Bà bạn là ai?
- Bà mình là bà Sáu
- Ò...
Cậu bé đi vào trong nhà ,bỏ quyển sách trên tay xuống. Một lúc sau mang ra một chiếc chày đưa cho cô bé.
- Đây
- Ay da ,nặng quá...
- Cứ để đấy về đi, tí tớ mang sang cho.
Linh để chày đó vui vẻ đi về, trên đường không quên đá những hòn sỏi dưới chân...
- Về rồi à? Chày của bà đâu?
- Tí nữa sẽ có người mang sang đây giúp con.
- Bà ơi...
- Dương đấy à? Đi vào đây.Con mang chày sang đây giúp cho bà hả?
- Dạ. Ai ở nhà bà vậy ạ?
- Đây là cháu ngoại của bà.
- Thôi con về đây,bà khi khác con lại sang chơi.
- Ừm, rảnh rỗi thì qua đây chơi với bà nhé. Lát mẹ về thì bảo mẹ sang đây bà bảo cái này nhé?
- Dạ
Cậu bé nọ quay người đi về nhưng vẫn không quên liếc nhìn cô bé hàng xóm một cái,dường như cậu có ấn tượng không tệ đối với cô bé này.
Mấy ngày sau đó, Huế vẫn rủ Linh như thường lệ nhưng cuối cùng cô bé vẫn phải đến trường một mình. Một vài tuần sau ngày khai trường, mẹ Linh mua cho cô bé một chiếc xe đạp mới. Phải biết rằng được đi xe đạp mới đến trường là niềm ao ước của rất nhiều trẻ em ở đây.Nhã Linh đi chiếc xe của mình đến trường khiến nhiều bạn học nhìn cô bé bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
- Nhã Linh ơi, xe của bạn đẹp quá.
- Mẹ mình mới mua cho mình đó.
- Cho bọn tớ đi thử, được không?
- Được.
Tại ngôi trường mới, Linh quen thân được với Trang và Hà.Ba cô bé dường như lúc nào cũng quấn quýt bên nhau. Còn Huế cũng quen được một cô bé tên Hà Linh, vô cùng đáng yêu...
- Nhã Linh ơi, bà bạn bảo mình sang nhà bạn ăn cơm, mình đi nhờ xe bạn về với nha.
-Mày tránh xa tao ra,đừng có đi gần tao. Ai có hỏi cũng đừng bảo nhà ở gần nhà tao đấy, tao xấu hổ lắm.
- Mình biết rồi.
- Nhã Linh lại mắng cậu à?
- Không có đâu.
- Sao cậu ấy quá đáng thế cứ mắng cậu vậy?
- Không có đâu mà.
- Mình nhìn thấy hết rồi. Cậu ấy xấu thế cậu đừng lại gần cậu ấy nữa.
- Ừm, mình biết rồi.
- Có chuyện gì thế Nhã Linh?
- Không có gì?
- Vừa nãy tớ thấy Huế nói gì với bạn mà.
- Không có gì mà.
- Sao bạn gắt với tớ thế.
- Không có gì đâu ,vào lớp đi.
- Bạn ghét Huế lắm sao ? Tớ thấy bạn ấy cũng đáng yêu, tốt bụng lắm mà.
- Đúng vậy. Tớ cũng thấy thế
- Thích thì chơi với nó luôn đi...À ý tớ là con bé đó xấu tính lắm ,nói xấu bạn bè hay nói dối còn hay ăn cắp vặt nữa. Các bạn đừng nhìn vào ngoại hình của nó mà bị lừa.
- Thật á? Không ngờ bạn ấy lại xấu tính như vậy đó.
- Đúng vậy, không thể tin được mà.
- Đúng vậy. Tớ cũng không tin đâu nhưng hôm bữa con nhỏ đó sang khai khống với bà ngoại tớ, khiến tớ bị đánh đó.
- Không ngờ bạn ấy xấu tính như vậy.
- Bạn ấy thật quá đáng , sao có thể làm vậy với bạn chứ?
- Nhưng mà các bạn đừng nói với ai nhớ. Nó được cả lớp yêu quý như thế dù có nói ra cũng không ai tin đâu. Họ còn chửi tớ ý.
- Được rồi.
- Bạn ấy xấu tính như vậy chúng mình không chơi với bạn ấy là được.
- Mình đang định chơi nó một vố để nó bớt xấu tính đi. Các bạn thấy sao?
- Nhưng bạn ấy xấu thì mình mách người lớn. Làm như vậy không hay lắm đâu.
- Nhỡ nó không bớt xấu tính thì sao?
- Chuyện này...
- Tớ sẽ nghĩ cách , các bạn chỉ việc làm theo thôi. Có gì tớ mua bim bim cho.
- Thôi thì... bọn mình làm cho bạn ấy tốt tính lại cũng được.
- Hà thấy sao?
- Ừ , vậy đi. Bọn tớ nghe bạn.
*Mấy con nhỏ này thật ngu ngốc, nói cái gì cũng tin. Con nhỏ đáng ghét ,dám làm bà mắng tao à? Cứ chờ đi, tao chơi chết mày*
Giờ Văn
- Các bạn ơi , tới có ý này. Tí đến giờ thể dục tớ sẽ giả vờ là tớ đau bụng, các bạn xin với thầy đưa tớ đến phòng ý tế nhá.
- Bạn định làm gì?
- Rồi các cậu sẽ biết thôi.
Giờ Thể Dục
- Ây da, đau quá. Đau quá.
- Nhã Linh ,làm sao thế?
- Thầy ơi hình như bạn Linh đang đau bụng đó thầy, em với bạn Trang đưa bạn ấy đến phòng y tế nhé.
- Một người đi thôi
- Ây da.
- Linh, Nhã Linh ơi...
- Thôi hai em đưa bạn xuống phòng y tế đi. Có chuyện gì phải lại đây báo cáo với thầy nhé.
- Dạ
Đi được một lúc thì cô bé đau đớn quằn quại giống như chết đi sống lại kia lại đứng dậy đi lại được bình thường, trên mặt là nụ cười mãn nguyện.
- Giờ Hà xuống căng tin mua bánh mì xin thật nhiều tương ớt vào. Trang thì lên lớp xem có ai không nhé?
- Nhưng lỡ xíu thầy xuống phòng y tế không thấy chúng mình thì sao?
- Vừa nãy tớ ngã ra đất cũng bị ít trầy xước, tớ xuống phòng y tế một chút.
- Còn đau bụng thì sao?
- Thì bảo là tớ đi *** **** hết đau bụng rồi. Quyết định thế đi, mau lên. Song việc thì xuống phòng y tế đón tớ nhé. Mau lên.
- Ừ , bọn tớ đi đây.
*Đó mới chỉ là bắt đầu thôi con bé đáng ghét. Tao không chơi chết mày tao không phải là Hoàng Nhã Linh*
Linh xuống phòng y tế một lúc thì Trang và Hà đã xong nhiệm vụ ,đang lấp ló ngoài cửa.
- Cô ơi, con đỡ đau rồi. Con lên lớp đây.
- Ừ ,lên lớp đi.
- Thế nào rồi?
- Đây bánh mì đây .
- Trời ơi, tớ bảo bạn xuống xin nhiều tương ớt mà sao lại mua bánh mì làm gì?
- Thì bạn bảo tớ mua bánh mì nhiều tương ớt mà.
- Thôi được rồi, đưa đây.Phía Trang thế nào rồi?
- Lớp bên cạnh cũng là giờ thể dục. Không có ai đâu.
- Vậy được rồi. Chúng mình lên lớp đi.
Trên lớp
- Trang và Hà canh cửa nha.
- Bạn định làm gì? Đừng nói với tớ là bạn bôi lên ghế của Huế nhé. Làm vậy không hay đâu.
- Canh cửa giúp tớ đi. Tớ chỉ muốn cho nó bớt nói xấu người khác thôi. Các cậu yên tâm đi ,không làm sao đâu. Cùng lắm thì giặt một bộ đồ thôi mà. Mình chỉ muốn tốt cho bạn ấy thôi.
- Haizz... Bạn nhanh lên nhé.
- Được.
*Mấy con nhỏ này thắc mắc lắm ghê, mắc mệt*
Reng!!Reng!!
- Chuẩn bị xem trò vui nè.
- Cậu vừa nãy chạy có mệt không?
- Cũng không mệt lắm, cậu thì sao?
- Tớ cũng không mệt lắm.
- Cả lớp, đứng
- Các em ngồi đi.
Suốt giờ học đó chằng ai nhận ra điều gì khác thường. Huế vẫn chăm chú nghe giảng như mọi khi, thỉnh thoảng thì nói lại bài đang giảng cho Hà Linh hiểu. Linh thỉnh thoảng lại ngó sang phía bàn Huế chờ đợi trò vui mà bản thân đã tạo ra.
Giờ ra chơi
- Ây.Hà Linh, cậu xem.
- Chuyện gì thế?
- Đằng...đằng sau cậu bẩn hết rồi.
- Hở
Huế quay lại đằng sau vẫn chằng thấy gì. Sờ tay xuống phía sau thì thấy dính rất nhiều tương ớt.
- Ây, cả áo cậu cũng bị dính rồi.
- Phải làm sao đây?
- Để tớ cho cậu mượn áo.
Bạn nam bàn bên dưới cởi chiếc áo khoác của mình ra cho Huế mượn che đi chiếc quần bị bẩn đằng sau.
- Tớ với cậu xuống nhà vệ sinh rửa đi.
- Ừ...
- Các cậu ơi, các cậu biết tin gì chưa?
- Tin gì?
- Hoa khôi lớp ta ngồi bị dính tương ớt vào kìa.
- Thật không? Giờ cậu ấy ở đâu?
- Có thật không đấy?
- Các cậu thử nhìn ghế của cậu ấy xem.
Cả lớp đồng loạt nhìn về phía ghế của Huế. Linh thì như xem trò vui, thỉnh thoảng lại quay mặt đi ,cười khúc khích. Trang và Hà thì không như vậy, hai cô bé nhìn về phía chiếc ghế kia với cảm xúc không nói lên lời.
- Hoa khôi, cậu có sao không?
- Tớ không sao.
- Ai mà chơi trò ác như vậy chứ? Bẩn hết áo của cậu ấy rồi?
- Sao lại có tương ớt trên ghế của cậu ấy được nhỉ? Thật là khó hiểu? Hay là... Hôm nay mọi người ra sân thể dục hết chỉ còn mỗi Nhã Linh, Trang và Hà. Nói đi, ai trong các cậu làm trò này?
- Tớ...tớ
- Cái gì chứ? Trang và Hà đưa tớ xuống phòng y tế. Làm gì có ai trên lớp. Ai biết cậu ấy gây thù chút oán với ai. Bị người ta chơi cũng nên á. Sao lại nhắm vào tụi tớ chứ?
Nói rồi Linh đưa cánh tay bị thương của mình lên cho cả lớp xem.Trang và Hà chỉ biết đứng nhìn, không nói được câu gì.
- Mong là như vậy.
- Ý cậu là sao?
- Thôi đi... với cương vị là lớp trưởng tạm thời của lớp ,tớ mà biết ai làm ra chuyện này tớ sẽ báo cáo cô ngay lập tức.
- Thôi, tớ không sao đâu Hà Linh. Cậu ngồi xuống đi sắp vào lớp rồi.
Thế là chuyện này được cho qua.Cả lớp lại vào học bình thường và chẳng ai nhắc tới chuyện này nữa.
*Hừ, chuyện vui còn ở phía sau. Dám đυ.ng đến tao là sai lầm của mày*
Ngày hôm sau
Giờ Sinh Hoạt
- Từ tuần sau cô sẽ bổ nhiệm lớp trưởng mới nhé.Sau mấy tuần học tập với bạn Hà Linh là lớp trưởng tạm thời thì các em nghĩ bạn nào sẽ xứng đáng làm lớp trưởng chính thức của lớp chúng ta.
- Huế cô ạ.
- Hoa khôi đó cô.
- Hoa khôi là ai?
- Hoa khôi là bạn Huế đó cô ạ. Bạn ấy xinh như búp bê vậy đó, xứng đáng làm lớp trưởng của lớp chúng ta.
- Được, nếu các bạn đã tin tưởng Huế như vậy thì Huế sẽ là lớp trưởng chính thức của lớp chúng ta nhé.
- Dạ
- Em không đồng ý.
- Em có ý kiến gì? Nhã Linh
- Em không đồng ý Huế làm lớp trưởng đâu.
- Tại sao?
- Bạn ấy không xứng đáng.
- Huế không xứng đáng chỗ nào?
- Huế học có bằng Phúc Dương đâu cô. Nếu như chọn lớp trưởng thì phải là Dương mới đúng.
- Vậy hả? Các bạn nghĩ thế nào?
- Huế xứng đáng mà cô, bạn ấy rất gương mẫu, còn tốt bụng ,hay giúp đỡ bạn bè nữa cô. Hơn nữa bạn ấy còn xinh đẹp ,đáng yêu như vậy ,đại diện cho lớp là đúng rồi.
- Đúng vậy, đúng vậy.
- Cô cho bạn Dương làm lớp trưởng cũng được ạ. Em học không bằng bạn ấy với cả bình thường nhà em có rất nhiều việc sợ là phụ sự kỳ vọng của cô và các bạn. Em nghĩ cho bạn Dương làm lớp trưởng là hợp lý nhất.
- Huế...
- Thôi được rồi ,thế thì Phúc Dương làm lớp trưởng, Huế làm lớp phó nhé.
- Em không đồng ý.
- Thôi đi Nhã Linh, Huế đã không làm lớp trưởng theo ý bạn rồi còn gì ?
- Lớp mình quyết định vậy nhé.
- Dạ
- Giờ đến các tổ trưởng ,các bạn hãy bầu cho cô một bạn xứng đáng để làm tổ trưởng của tổ mình nhé.
Tổ 1
- Huế làm tổ trưởng nhé. Tớ đồng ý hai tay hai chân.
- Nhưng bạn ấy làm lớp phó rồi.
- Làm luôn tổ trưởng cũng được mà.Kiêm hai vị trí luôn.
- Mình thấy Hà Linh cũng được. Cậu ấy làm lớp trưởng tạm thời rất tốt mà.
- Mình cũng đồng ý cho Hà Linh nên làm tổ trưởng tổ mình.
- Mỹ nhân nói gì cũng đúng hết á. Mình nghe cậu.
- Mới bây lớn thôi ,có cần phải trưng ra cái bộ mặt mê gái như thế không?
- Cậu ấy xinh đẹp , đáng yêu thế này. Tớ mê cậu ấy không được sao? Đúng không Huế?
- Cái đồ mê gái nhà cậu
- Hờ hờ.
- Thế chúng mình quyết định Hà Linh nhé.
- Được, được
Tổ 3
- Theo tớ thấy thì lên bầu Khải Phong là hợp lý nhất.
- Gì chứ? Bầu tớ đi, tớ làm tổ trưởng cho.
- Nhã Linh à , cậu có phải tự tin quá không? Cậu học kém nhất lớp đó.
- Nhưng...Trang, Hà hai cậu nói gì đi.
- Cho Nhã Linh làm tổ trưởng cũng được. Bạn ấy cũng hoạt bát, đáng yêu mà.
- Con mắt nào mà cậu thấy Nhã Linh hoạt bát,đáng yêu vậy? Như bà Chằng ấy, động tí là phát rồ lên.
- Cậu...
- Tớ làm sao ?Tớ nói đúng quá chứ gì? Liu liu.
- Cậu... tự tìm đường chết mà.
- Đấy thấy chưa? Tớ nói Nhã Linh như bà chằng cũng đúng mà.
- Cậu... Tớ sẽ hiền được chưa, cho tớ làm tổ trưởng đi.
- Nhã Linh mà hiền á? Có mà trời sập nhé.
Linh cầm cây bút gõ vào đầu Quân một cái khiến cậu ôm đầu kêu đau đớn.
- Đồ bà chằng tớ nói không sai mà. Đồ bà chằng ,đồ đáng ghét.
- Đáng ghét không hả ?Đáng ghét không hả?
- Thôi đi Nhã Linh ,Hàn Quân đang ở trong lớp đấy. Cô thấy thì không hay đâu.
- Vì cô đấy nhé... Không thì cậu chết với tôi.
- Không thì cậu làm gì tôi. Đồ bà chằng đáng ghét ,liu liu.
- Cậu...
- Thôi đi ,cô nhìn kìa.
- Giờ chúng ta bổ nhiệm tổ trưởng nhé. Tổ 1 nào.
- Tổ em là bạn Hà Linh cô ạ.
- Tổ 2 nào.
- Chúng em bầu bạn Khả Hân cô ạ
- Tổ 3 nào.
- Là em cô ạ.
- Nhã Linh ,đây không phải chuyện đùa đâu. Bọn em bầu bạn Khải Phong cô ạ.
- Vậy tổ trưởng tổ 1 sẽ là Hà Linh, tổ 2 sẽ là Khả Hân, tổ 3 là Khải Phong nhé.
- Dạ
Vài tuần sau, cuộc sống vẫn diễn ra bình yên cho đến khi Linh nghĩ ra trò mới...
- Trang ơi , tớ bảo này.
- Cũng lâu rồi chưa có trò gì vui, hay là...
- Cậu lại định làm gì?
- Sao cậu nhìn tớ ghê vậy? Ý tớ là mình làm một vố chơi con nhỏ kia nữa đi.
- Thôi...
- Này, đừng bảo với tớ là cậu cũng thích nó nhá. Cậu đừng để ngoại hình của nó đánh lừa, cậu không nhớ tớ nói gì với cậu à? Nó xấu lắm ,không như vẻ bề ngoài đâu.
- Tớ thấy bạn ấy tốt mà.
- Thế cậu không tin lời tớ nói à? Bọn mình là bạn thân đó.
- Có phải cậu hiểu lầm Huế không? Tớ thấy... Cậu ấy cũng đâu có xấu lắm đâu.
- Haizz
- Sao vậy?
- Bạn thân không tin tưởng mình,có buồn không chứ?
- Không phải tớ không tin...Nhưng mà... Lần trước tụi mình trêu bạn ấy cũng quá đáng lắm rồi. Mình nghĩ bạn ấy sẽ không xấu tính nữa đâu.
*Con nhỏ này thật khó đối phó, mình phải làm thế nào để chơi con nhỏ xấu xa kia vài vố nữa đây? *