- Hôm nay sẽ có người tới ở ghép với cô. Hai người phải sống hoà thuận đấy.
- Nhưng lúc đầu bà có nói là cho ở ghép đâu? Tôi ở đây cũng đã hơn nửa năm rồi sao có thể nói ghép là ghép như vậy chứ?
- Nhà là của tôi tôi cần phải hỏi cô hay sao? Ở được thì ở không ở thì dọn đi, tôi cho người khác thuê người ta còn trả tôi nhiều hơn cô. Đã làm ơn còn không biết điều.
Túyt túyt...
- Sao có thể như vậy chứ?Ông trời ơi sao ông bất công với tôi vậy hả?
Đing đong!! Đing đong!!- Ai đấy?Mới sớm ra đã làm phiền người ta thế hả. Bộ rảnh hơi quá hay gì á!!!!
- Xin chào
- Anh tìm ai ?
- Tôi đến ở ghép , bà chủ chắc đã thông báo với cô rồi. Tôi có thể vào nhà không?
- Vào đi.
Cô chạy vào phòng và gọi cho bà chủ
- Bà chủ sao có thể để một người con trai đến ở với tôi vậy hả? Bà có biết như thế rất thiệt thòi cho tôi không? Sao có thể sống chung với người đàn ông lạ trong nhà như vậy chứ?
- Cô tưởng cô ngon lắm à? Ở với con trai thì làm sao? Không có tiền mà còn bày đặt thuê nhà. Tôi nói rồi ở được thì ở không ở được thì thôi nghe chưa? Đừng làm phiền tôi nữa không tôi tống cổ cô ra khỏi nhà đấy.
- Nhưng... Bà chủ , bà chủ... Alô...alô....
- Cô gì ơi!!
- Nghe đây , làm sao???
- Tôi chỉ muốn hỏi tôi có thể ở đâu thôi. Tôi làm cô khó chịu vậy sao??
- Tôi không có ý đó. Anh ở phòng bên kia kìa .
- Ò...cảm ơn cô nha.
- Không có gì
Cô chán nản vào phòng của mình...
*Hời, sao cái gì cũng có thể đến vậy không biết?. Ở với con trai có khi nào mình bị cưỡиɠ ɧϊếp không ta?*
- Thôi dọn đi cho lành
Nói rồi cô bắt tay vào thu dọn đồ đạc chuyển nhà.
8p.m
- Cô làm gì vậy?
- Chuyển nhà.
- Sao phải chuyển nhà chứ??? Này! Sao không trả lời tôi?
- Tôi đang rất bận anh không thấy hay sao mà cứ hỏi hỏi thế nhỉ? Tránh ra.
Cô đang không ngừng thu dọn đồ đạc. Anh thì không ngừng hỏi cô làm cho cô khá cáu.Cô lướt qua anh tiếp tục dọn dẹp. Anh thì đứng sang một bên thong thả cầm chiếc ly đi rót nước, vừa cầm ly nước vừa nói.
- Tôi nghe bà chủ nói cô khá khó khăn tại sao lại muốn chuyển nhà???
- Anh cũng biết ít quá ha? Anh rảnh quá nhỉ?
- Cô có điều gì khúc mắc với tôi hay sao mà từ khi nhìn thấy tôi cô đã khó chịu vậy? Tôi có làm cái gì thì cô cứ nói cho tôi biết. Sao cô cứ bày ra bộ dạng như tôi là kẻ thù truyền kiếp của cô vậy?
- Đang yên đang lành anh từ đâu đến đây ở ghép với tôi. Anh có biết tôi ở đây đã nửa năm rồi không? Lúc mới tới nó không hề được như này là tôi dọn dẹp rất cực khổ. Lúc đầu thuê tôi đã nói tôi thuê lâu dài không muốn ở ghép thế mà bà chủ lập lọng. Tất cả là tại anh đó có biết không hả?
- Tôi có làm gì đâu? Cô sao có thể vô lý thế chứ?
- Hời , cũng không thể trách anh được. Là do số tôi nhọ thôi, biết trách ai bây giờ.Mà anh đừng làm phiền tôi nữa. Tôi còn đang bận dọn đồ nữa.
- Được, tôi giúp cô.
- Không cần đâu anh cứ làm việc của anh đi. Tôi dọn lát là xong rồi.
- Được thế cô cứ từ từ dọn.
- À mà tôi chuyển đi anh phải tìm người ở ghép đi.
- Sao cô lại nói vậy?
- Tôi nghĩ anh phải ở ghép cũng không khá giả hơn tôi. Mau chóng tìm đi rồi có người share tiền nhà cho. Nghe ai đó bận rộn dọn đồ vẫn không quên tham vấn cho anh khiến anh không khỏi bật cười.
*Đáng yêu thật*