Trừng Phạt

Chương 11

Vào hôm sau cô đã ra ngoài vào sáng sớm cùng 3 người còn lại đi lựa điện thoại để tặng cho em gái Trần Anh.

Thì người cô không muốn gặp vẫn là phải gặp, Trần Anh gặp được Linh Vũ bạn hồi nhờ đang đi cùng một chàng trai nào đó nhìn rất điển trai, Linh Vũ vẫn luôn ưa nhìn như vậy xinh đẹp khi nhỏ đã có rất nhiều người quay quanh theo đuổi cô ấy.

Nhưng tính cách lạnh lùng không thích nói chuyện hay tiếp xúc với ai, vì cha mẹ nghiêm khắc nên cô cũng rất nghiêm khắc với bản thân không bao giờ thả lỏng cảm xúc.

Thấy cô ấy Trần Anh nhanh nhẹn trốn sau thân hình của Nam Khánh cô không muốn cô ấy thấy cô, và cô cũng không muốn cô ấy đi với người khác nói chuyện rất thuận dù rất ghen tị nhưng biết làm sao đây cô chả là gì cả.

Cả nhóm thấy hành động bí mật của cô còn mục tiêu tiếp theo đã xuất hiện liền dòm ngó xung quanh, Trần Anh ho hai tiếng nói:"khụ không phải mục tiêu tiếp theo đâu đừng quan tâm mau đi lựa điện thoại" Cả nhóm nghe cô nói thì gật gù làm theo.

Không phải Linh Vũ không thấy cô mà là giả vờ không thấy xem phả ứng Trần Anh thế nào nhưng không ngờ phản ứng của cô lớn như vậy còn dám ở phía sau lưng nam nhân khác.

Khi lựa được điện thoại ưng ý rồi cô ghé qua tiệm gần đó mua đồ gói quà gói chiếc điện thoại vừa mua lại sao đó tạm biệt mọi người hẹn lần sau gặp lại trên đường về cô cười rất tươi:"Mua điện thoại rồi chắc em ấy sẽ rất thích đây".

Cô vẫn giữ nụ cười cho tới khi bước tới cánh cửa mở ra nụ cười của cô chợt đông cứng tại chỗ không nhưng ở đây chỉ có một lý do là Linh Vũ cũng ở đây, miệng cô cũng không dám mở đi đến ghế sofa ngồi im ru không hó hé một lời.

Trần Mỹ thấy cô như vậy cũng đi lại ngồi với cô giải thích:"Không phải là em mời chị ấy đâu ạ là bà ngoại mời đấy, em thật sự không làm gì hết".

Cô thở dài đưa cho Trần Mỹ món quà mà mình đã chuẩn bị cô bé:"Tặng em sinh nhật vui vẻ cô bé".

Khi Trần Mỹ mở hộp quà ra quà sinh nhật khiến cô nhảy cẫng lên ôm lấy Trần Anh chu môi muốn hôn má cô, cô bắt lấy cái miệng nhỏ của em đẩy ra:"Em làm gì vậy người ta đang nhìn hai chị em mình kìa ngại chết được" Trần Anh vừa nói xong tất cả mọi người điều bật cười vì hai chị em nhà cô.

Linh Vũ nhìn cô chằm chằm khiến cô không được tự nhiên cô đứng lên nói với mọi người mình đi về phòng trước bà ngoại cô nói:"Đang vui mà cái đứa nhỏ này" Cô gật đầu chào cha mẹ Linh Vũ rồi lên lầu.

Khi vào phòng cô đã lấy laptop của mình ra sao đó tìm kiếm đặc điểm về mục tiêu tiếp theo tên này, hắn ta thực hiện hành vi một mình không theo băng hội cô chắc chắn vì nếu như một đám như cô chắc chắn sẽ nhiều người bị gϊếŧ tăng cao hơn.

Cũng có thể là một băng đảng chúng hay phiên nhau hành động nhưng bọn cảnh sát chỉ bắt một tên đột nhiệm tiếng điện thoại vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của cô, Trần Anh cầm điện thoại lên xem người điện không ai khác chính là Quốc Khải cô bắt máy.

"Kiếm được mục tiêu rồi hắn ta đang làm ở công ty của Linh Tổng, cho hai người kia nhiệm vụ làm việc ai cũng từ chối hết nên giao cho em" Họ thật sự muốn đưa cô vào chỗ chết hả.

"Aiyo tại sao là em chứ" Mấy người kia làm cũng được mà sao cứ liên quan đến Linh Vũ là liên quan đến cô vậy.

"Mục tiêu đánh rất lợi hại nhưng trong chúng ta em là người giỏi võ nhất rồi Nam Khánh cũng chỉ mới học, Khuyết Băng thì võ không giỏi bọn chúng lần này là nhắm vào Linh Tổng, Linh Tổng đã bị đe dọa không được tiết lộ".

"Được rồi em sẽ lo việc này anh có hình hắn không" Anh tìm kiếm cái gì đó rồi nói:"Có để anh gửi qua cho em cúp máy trước để anh gửi cho em".

Cô Vâng một tiếng rồi tắt điện thoại, thông tin đã qua nhưng thông tin có thể coi sau nhưng công việc phải xin ngay và luôn nghĩ vậy cô liền đứng lên đi xuống lầu đi xuống không thấy Linh Vũ cô hỏi.

"Mọi người đâu hết rồi ạ", bà cô nhìn cô rồi lên tiếng:"Vừa về hết rồi" Cô gật đầu đi ra ngoài.

Vừa đi ra đập vào mắt cô là hình ảnh Linh Vũ bị một người đàn ông cầm dao dọa này bảo nàng lên xe, không cần đón cũng biết đó là ai, cô gọi lớn:"LINH VŨ".

Người đàn ông khoảng 40 tuổi hoảng hốt cắt dao đi Trần Anh chạy lại phía Linh Vũ nói:"Cậu về sao, muốn về cùng tôi không tôi đưa về ôn lại chuyện xưa".

Linh Vũ nghe vậy cũng gật đầu đồng ý, người đàn ông nghe vậy nói:"Vậy tôi yên tâm rồi lại sợ tiểu thư có chuyện gì".

Cô gật đầu cho có lệ cũng không so đo với những kẻ biếи ŧɦái như hắn ta, thấy Trần Anh đưa Linh Vũ đi hắn lấy điện thoại ra, điện cho đồng minh của mình đồng minh của hắn là một người phụ nữ làm trong công ty Linh Vũ còn hắn thì làm trong nhà Linh Vũ.

"Lần này nhiệm vụ tao thất bại tới mày đó" Đầu dây bên kia giễu cợt"Ngươi mà cũng thất bại đúng là vô dụng" hắn ta tức giận muốn phản bác thì đã nghe tiếng ngắt kết nối.

Quay lại phái cô không khí trong xe rất lạ bác tài xế vừa chạy xe vừa lau mồ hôi trên chán, vẫn là Linh Vũ mở miệng trước:"Cậu có gì muốn mình giúp sao"Cô vẫn còn tức giận vì Linh Vũ gặp nguy hiểm như vậy mà không nói với ai:"Lo cho mình trước đi hãy giúp người khác".

Linh Vũ bật cười:" Cảm ơn cậu rất nhiều" Cô thở dài sao đó mở miệng:" Công ty cậu còn tuyển nhân viên hay không" Linh Vũ lúc đầu ngơ ngác với câu hỏi của Trần Anh vì cô có điều tra được là Trần Anh đang làm cảnh sát thực tập sao có thể làm việc công ty cô được cậu ấy đi làm thêm sao.

Dù thắc mắc những nàng vẫn nói:"Dù còn hay không nếu cậu muốn vào làm tớ sẽ sẵn sàng mở cửa mời cậu" Cô gật sao một hồi nói chuyện thì cũng đã đến nhà của nàng cô tạm biệt nàng nhìn nàng vào đến nhà mới yên tâm rời đi.