Về đến nhà cô đã quay một video với nội dung nói rằng có rất nhiều kẻ trừng phạt.
"Hah.... Nào nào các tội phạm các người thấy không, 1 là ngoan ngoãn ở trong tù, 2 là như những tội phạm mà ta bắt, các ngươi hãy cẩn thận đi các kẻ trừng phạt sẽ đến nhanh thôi".
Quay xong một đoạn clip ngắn sao đó xem lại coi có lỗi ở chỗ nào không để sửa, khi chỉnh sửa video một chút cô liền đăng video lên tài khoản kẻ trừng phạt, khi cô tạo acc có rất nhiều người theo dõi cô trong đó có cả cảnh sát, để quan sát nhất cử nhất động của Trần Anh.
Khi cô đăng lên video đã có rất nhiều người like nhưng khi video được tung lên khiến cảnh sát đúng ngồi không yên vì câu -Các kẻ trừng phạt- Vậy là có rất nhiều kẻ trừng phạt sẽ làm họ khó mà tóm gọn được khi họ là một nhóm vì họ ai cũng thông mình cả.
Họ cũng mặc kệ những bình luận bây giờ họ đang xem thành viên mới có năng lực gì mà đòi giúp cô:" Các ngươi đừng thường tôi, tôi là một hack cơ chuyên nghiệp nhưng có điều khó khắn trong việc chiến đấu".
Trần Anh lấy điện thoại chụp lại cái chân của anh rồi gửi cho ai đó hỏi còn cứu được không rồi đút điện thoại lại vào túi không có ý định trả lời, thấy cô ngang ngược như vậy ai cũng bất lực không biết nói cái gì cho phải.
"Hacker hả, mau tìm vị trí của mục tiêu thứ 3 đi" Cô kêu Khuyết Băng và anh cùng nhau tìm vị trí mục tiêu tiếp theo còn cô và Nam Khánh sẽ đi mua đồ ăn.
Tất cả đồng ý, cô và cậu đi bộ để mua đồ ăn cũng như rèn luyện sức khỏe, tiện trong việc cận chiến, ngày mai mục tiêu sẽ rời khỏi đất nước này nên họ sẽ chuẩn bị để ngày mai còn có thể nhanh chóng hành động.
Dù vậy là vậy nhưng vẫn là chia nhau đi cô đi đến bến cảng cô giao cho Khuyết Băng với Nam Khánh đi đến bến cảng Tam Nhất để phòng hờ hắn đổi ý.
Sáng hôm sau tất cả mọi người bắt đầu hành động, nhờ quyền lực của Nam Khánh cậu làm cho nhóm mỗi người một cái thiết bị nói chuyện từ xa để dễ dàng hành động.
Trong lúc tìm kiếm hắn Trần Anh gặp những đồng nghiệp cũng nghe nói hắn sẽ xuất phát vào ngày này nên đã đến đây để bắt hắn ta đi, cô không thể để những tên cảnh sát bắt được tên đó vì hắn ta là kẻ liên quan lớn nhất đối với ông trùm.
Hắn ta được hả những ông trùm không có động tĩnh chém gϊếŧ gì hắn chắc chắn hắn còn giá trị rất nhiều đối với hắn, chỉ cần nắm bắt được nhược điểm thì ông trùm chả là gì cả.
Vì lần này cô mang một chiếc mũ mặc áo khoắc trắng nên cảnh sát không nghi ngờ gì vì cô trùm rất kính nên đồng nghiệp không ai nhận ra cô cả, điều này càng thuận tiện hơn rất nhiều, bổng nhiên một giọng nói vang lên đưa cô về với hiện tại giọng nói đó không ai khác chính là Nam Khánh.
"Tìm thấy hắn rồi mau đến đây Trần Anh" Nghe thấy vậy cô liền ba chân bốn cẳng chạy tới bắt được hắn ta thì không phải là hắn, là tên đã giả mạo hắn nói nếu giả mạo hắn, hắn sẽ trả rất nhiều tiền.
Nhóm cô đã biết bị hắn ta lừa thì lên xe đi đến nơi nãy cô đã đến những đã trễ chuyến tàu đã khởi hành nhanh hơn dự định ở trên bờ nhưng Trần Anh có thể thấy hắn gương mặt đắt ý nhìn cô với vẻ mặt kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Đây là lần đầu tiên cô bỏ lỡ mục tiêu, bất lực đứng nhìn mục tiêu đi khuất xa, Trần Anh đấm mạnh vào vách tường gần đó nói:" Kệ hắn vẫn còn cơ hội tìm lại hắn đổi mục tiêu thôi" .
Cả ba về nhà với gương mặt không thể nào tồi tệ hơn, anh thấy thế tự đẩy xe lăn đến an ủi:" Thôi nào mọi người hãy coi lầm thất bại này là khinh nghiệm lần sao cho chúng ta cùng cố gắng".
Im lặng một hồi anh nói tiếp:"Đây là lần đầu các em hợp tác chiến đấu sao" Cả ba gật đầu coi như là đáp án, anh cười hiền bảo mời mọi người đi ăn nói là anh bao, cả ba không còn mặt buồn nữa mà vọt lên phòng để thay đồ chuẩn bị.
Cả ba thay đồ xong quay về lại chỗ ngồi ngay ngắn đợi anh xuống, à chap trước chưa giới thiệu anh tên là Quốc Khải năm nay của 30 rồi, anh ấy điềm tĩnh nhất nhóm là người sau này sẽ điều hành hướng đi chính xác của cả đội là một người rất giỏi về máy tính.
Mọi người mặc đồ rất đẹp Quốc Khải mặc sơ mi trắng quần tây cộng thêm đôi boots cao cổ , Khuyết Băng mặc áo hở bụng quần ống rộng giày trắng, Nam Khánh mặc áo thun tay dài quần jean cộng thêm đôi giày lakinta , Trần Anh thì đơn giản có gì mặc đó cô mặc chiếc áo thun có áo khoác bên ngoài nhìn cầu kì nhưng rất đẹp quần Kaki ống rộng giày Nike cổ cao.
Chuẩn bị xong cả bốn cùng lên xe xuất phát đi chơi, ăn uống rất nhiều cùng nhau chụp những bức ảnh xinh đẹp, đang chơi vui thì có một cuộc điện thoại gọi đến là em gái cô muốn cô về nhà ăn một chuyến cô nhìn mọi người cười gượng xin lỗi rồi về nhà mọi người cũng có cuộc bận khác nhau.
Nam Khánh thì là công việc, cuộc họp cậu đã quên khi làm việc với cô nên chắc 2 ngày không ngủ đây, anh thì ba mẹ gọi điện đến bảo là kêu anh về nhà ăn vì chị gái ở nước ngoài mới về.
Chỉ còn Khuyết Băng vì cô là trẻ mồ côi không biết cha mẹ ở đâu nên đành thất vọng muốn quay về lại căn cứ thì Quốc Khải gọi cô về ăn cùng vì ngại lúc đầu cô muốn từ chối nhưng Quốc Khải rất thông minh đối đáp vài cái thì Khuyết Băng cũng phải chịu thua.