Thiết Tẫn Quang Âm

Chương 20

Chương 20: Hạ
[Tetsuya, nếu cảm thấy đau, cứ cắn cánh tay tôi đi.]

Để tôi và cậu cùng đau. Tâm tình thích thú tràn vào trong lòng, bành trướng, cuối cùng phình ra.

Nguyên lai, đau đớn cũng có thể tốt đẹp như thế.



Đêm lạnh như nước.

Kuroko vô luận như thế nào đều không thể suy nghĩ ra.

Rõ ràng chỉ là bởi vì lo lắng người kia sẽ bệnh nặng hơn, sau đó đối mặt với khoảng thời gian dài Akashi đóng cửa phòng tắm vẫn không bước ra, lo lắng rằng bệnh tình hắn vừa mới chuyển biến tốt đẹp vì thế đẩy cửa phòng tắm ra xem xét…

Hắn thật sự không rõ, sự tình như thế nào lại phát triển đến nước này.

Akashi đem toàn bộ thân mình Kuroko đều đặt trên vách tường phòng tắm, mà hai tay thiêu đốt của Akashi cùng vách tường lạnh như băng tạo nên một sự đối lập giữa nóng và lạnh.

Hai tay dần nóng chậm rãi mơn trớn trên thân thể bị bại lộ trong không gian của thiếu niên, giữa làn nước bốc hơi, có vẻ trắng nõn hơn nữa.

Tựa như mùa đông sạch sẽ trắng nõn, trải ra một tầng tuyết trắng nhợt nhạt.

Khiến người muốn ở trên đó mà để lại ấn ký, phi thường phi thường muốn làm như vậy.

Mà Akashi cũng quả thật làm như vậy.

Từ bụng dưới bằng phẳng, mãi cho đến hai điểm thù du trắng nõn trước ngực, mỗi một chỗ, mỗi một tấc, đều mạnh mẽ mà tham lam mυ'ŧ vào, liếʍ cắn, để lại dấu vết màu đỏ thẩm.

Dấu vết thuộc về hắn Akashi Seijuurou.

Đem đầu nhũ khéo léo ngậm trong miệng, Akashi ác liệt dùng răng nanh lặp lại gặm cắn, không ngoài ý muốn nghe được âm thanh thiếu niên có chút đau đớn nức nở.

Lộ ra tươi cười có chút sủng nịch, hắn buông ra ác ý đùa bỡn khéo léo, ngược lại dùng môi ngậm vào, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng âu yếm, vừa lòng nghe được thiếu niên chuyển thành nức nở, đã bị kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ rêи ɾỉ.

Tay kia thì linh hoạt tiến vào thiếu niên, chuẩn xác đem vị trí yếu ớt nắm trong lòng bàn tay, dùng kỹ xảo điêu luyện mà âu yếm.

“A… Nơi đó… Không được…”

Đôi mắt Kuroko luôn luôn trong suốt màu băng lam, bởi vì xa lạ mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ mà có chút mông lung.

Địa phương tư mật nhất đang từ từ to lên trong tay đối phương, Akashi tận tình đùa giỡn nơi mình không thể chiếu cố, hắn cảm thấy vô cùng mất thể diện.

Nhưng mà rất nhanh, mất thể diện liền bị du͙© vọиɠ của chính hắn bao phủ.

“Tetsuya, Tetsuya…”

Bình thường là người lãnh đạm cấm dục, thời điểm động tình càng thêm liêu nhân.

Nhìn bộ dáng thiếu niên động tình, làn da trắng nõn nhiễm một tầng mê người, đôi môi màu nhạt khẽ nhếch, phát ra thở dốc đầy tình sắc.

Chìm ngập trong du͙© vọиɠ.

Tối nay… Nhất định… Vô pháp quay đầu lại…

Bàn tay bởi vì kích động mà run rẩy, thô lỗ mở nắp bình bôi trơn, động tác quá mạnh thế cho nên đổ ra gần nửa chai trong lòng bàn tay.

Ngón tay chậm rãi tham nhập địa phương giữa đùi thiếu niên trắng nõn, như vậy vài giây, chính là ngón tay truyền đến ướŧ áŧ cùng ấm áp, đều khiến hắn một trận thất thần.

“Không được… Dừng tay…”

Để một ngón tay tiến nhập vào nơi u kính không có người đến thăm, toàn thân Kuroko một trận khó chịu vì bị dị vật xâm nhập, lập tức xua tan đi kɧoáı ©ảʍ lúc nãy, nháy mắt làm hắn thanh tỉnh không ít.

Vừa định đem người ở trên tàn sát bừa bãi đẩy ra, Akashi lại giống như sớm đã hiểu rõ ý nghĩ của hắn, rất nhanh mà sáp nhập ngón tay thứ hai.

“A…”

Thanh âm trong suốt đã muốn trở thành tiếng khóc nức nở.

“Thả lỏng, Tetsuya… Ngoan…”

Bị đầu ngón tay truyền đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến toàn thân run rẩy, Akashi cũng nhẫn nại đến dị thường vất vả.

Toàn thân, đặc biệt là hạ thân, đều nổi điên mà thét chói tai, rất muốn đi vào thân thể thiếu niên đẹp hoàn mỹ này, điên cuồng mà va chạm, kịch liệt mà chiếm hữu.

Bị du͙© vọиɠ điên cuồng bành trướng dày vò, giống như khổ hình.

Nhưng mà, hiện tại, không được.

Hiện tại, nhất định sẽ thương tổn hắn…

Ngậm lấy môi nhợt nhạt của thiếu niên, ôn nhu mà trăn trở mυ'ŧ vào, ôn nhu mà trấn an.

“Bé ngoan, thả lỏng…”

Bàn tay nhàn rỗi bắt đầu vuốt ve sau lưng thiếu niên run rẩy, một chút một chút, theo từng nhịp.

Gắn bó như môi với răng, Akashi cảm giác Kuroko từ từ thả lỏng thân thể, cùng với không còn thần sắc đau đớn.

Hai ngón tay thử thăm dò, khi ấm áp chạm vào một điểm nào đó bên trong, thân hình thiếu niên mãnh liệt mềm nhũn.

“Thích nơi này sao, Tetsuya…”

“Ha… Không… A…”

Kuroko vô lực lắc đầu, ý đồ thoát khỏi kɧoáı ©ảʍ kinh hãi.

Loại vui sướиɠ này chết cũng không tiếc.

Đối mặt với dục cự thiếu niên rõ ràng còn nghênh, Akashi ôn hòa nở nụ cười.

“Nói dối là không tốt, Tetsuya.”

Ngón tay chuẩn xác tìm được điểm mẫn cảm của thiếu niên, không chút do dự kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nghe hắn vô lực ức chế rêи ɾỉ.

“Thân thể của cậu thành thật hơn nhiều.”

Mở ra hai chân Kuroko, Akashi dính sát vào nửa người trên của thiếu niên, một bàn tay tiếp tục ở bên trong tìm kiếm, tay kia thì thì nắm chặt phân thân lại khẽ ngẩng đầu của thiếu niên.

Trước sau đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Kuroko đã sắp bị ác ma này mãnh liệt bức điên rồi.

Ai đó… Để hắn bất tỉnh đi…

Khuôn mặt Akashi đối diện vô cùng rõ ràng, khuôn mặt tinh xảo kia là thứ hắn rất quen thuộc, nhưng cũng là vô cùng xa lạ.

Đem Kuroko có chút thần sắc hoảng hốt thu hết vào đáy mắt, Akashi gia nhập ngón tay thứ ba. Lần này, thiếu niên hoàn toàn thả lỏng thân thể không có bất luận cái gì trở ngại tiếp nhận nó.

Bám vào Kuroko người phía trên đẩy nhanh tốc độ, thiếu niên một trận bất lực mang theo nức nở thở dốc, một cổ nhiệt lưu phun ở lòng bàn tay.

Đại não rơi vào khoảng trống, Kuroko đã không còn một chút thời gian tự hỏi.

Mặc cho người trên thân tùy tâm sở dục, muốn làm gì thì làm.

Akashi lấy khăn tắm một bên trải ra trên sàn nhà phòng tắm, đem thiếu niên đặt ở trên, nâng mông lên thiếu niên, để mật huyệt đầy đủ mềm mại bại lộ trong tầm mắt của hắn.

“A ——!”

Hạ thân bị xé rách đau đớn, thừa nhận vật thể cùng ngón tay lúc trước hoàn toàn bất đồng, Kuroko rốt cục khóc bật ra.

Đau quá.

Một hơi đem toàn bộ phân thân chôn nhập mật huyệt ấm áp thấp nhuyễn của thiếu niên, Akashi trong nháy mắt có chút thất thần.

Ôn nhu bao vây nơi đó của mình tốt đẹp như thế, nhịn xuống cơn xúc động tàn sát bừa bãi giống như muốn hao hết nhẫn nại cả đời của hắn.

Nhưng mà, nhìn đến thiếu niên đau đến trắng bệch mặt, đám mây hạnh phúc lại bị một cỗ nồng đậm thương tiếc thay thế.

Đưa cánh tay tới bên miệng Kuroko đang cắn chặt, Akashi nhẹ nhàng vuốt ve hắn.

“Tetsuya, nếu cảm thấy đau, cứ cắn cánh tay tôi đi.”

Để tôi cùng cậu đều đau.

Kuroko một hơi cắn lấy cánh tay Akashi, rất nhanh, liền có vết máu chói mắt theo làn da chậm rãi chảy ra.

Akashi không lộ ra một tia biểu tình rằng mình đau.

Tâm tình thích thú tràn vào ở trong lòng, bành trướng, cuối cùng phình lên.

Nguyên lai, đau đớn cũng có thể tốt đẹp như thế.

Thẳng đến khi thiếu niên hơi chút thích ứng, Akashi mới bắt đầu chuyển động.

Không ngừng trải nụ hôn lên hai má thiếu niên, Akashi một chút một chút, thong thả mà kiên định mà chuyển động.

Thân thể điên cuồng kêu gào, lại vô luận như thế nào, cũng không muốn làm đau người bên dưới.

Muốn nhẹ một chút, lại nhẹ một chút…

Thẳng đến lý trí hoàn toàn bị kɧoáı ©ảʍ tốt đẹp bao phủ mới thôi.

Kuroko không biết Akashi cuối cùng đã làm bao nhiêu lần.

Hắn chỉ nhớ tới lần thứ ba, liền ngất đi.

Ký ức cuối cùng, là hắn với người kia đồng thời đạt tới cao trào.

Cùng với… Akashi bên tai hắn nhẹ nhàng nói nhỏ ——

“Cậu là của tôi.”

– TBC-

Lời vô nghĩa của tác giả:

A a viết H thật sự là chúng ta đau a a a a ——

Tóm lại này một thiên thống khổ lại ôn nhu lại ngọt ngào lại cưỡng chế (?) H (đại khái đi) cứ như vậy, hy vọng không cần làm mắt mọi người bị thương (đỏ mặt)

Lời vớ vẩn của editor: Ta muốn gϊếŧ người~~~~~~