Oanh Oanh vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ: "Ông chủ, tôi không phải là kẻ lừa đảo."
Cô nói xong, đột nhiên lại nhìn vào trong cửa hàng hương nến: "Ông chủ, hay là tôi vẽ cho ông một lá bùa trấn trạch, đảm bảo sau này cửa hàng của ông sẽ không còn xảy ra chuyện kỳ quái nữa."
Ông chủ đột nhiên ngẩn người, đây là cửa hàng hương nến của ông ta, âm khí nặng, thường xuyên xảy ra chuyện kỳ quái, ông ta mệnh cứng nên trấn áp được, bình thường cũng không có chuyện gì nhưng——
"Ông chủ, có bùa trấn trạch, đảm bảo sau này hương nến vàng mã trong cửa hàng của ông sẽ không còn bị mất nữa."
Ông chủ đột nhiên trợn tròn mắt, cô gái này đúng là nói trúng rồi, cửa hàng hương nến của ông ta thường xuyên bị mất một ít hương nến vàng mã.
Không phải là Oanh Oanh có thiên nhãn, mà là cô đoán.
Cửa hàng hương nến này âm khí nặng nhưng không có sát khí, chỉ có sát khí mới khiến người chết.
m khí ở đây hơi nặng, có thể thấy là thường có cô hồn dã quỷ đến đây, đây lại là cửa hàng hương nến, cô hồn dã quỷ cũng không hại người, vậy thì chỉ còn lại một lý do, đến để ăn chực uống ké.
Thấy ông chủ tái mét mặt không nói gì.
Oanh Oanh đã lấy một chiếc cốc dùng một lần trên quầy, nghiền một ít chu sa vào đó, đổ nước lọc vào, cuối cùng lấy một tờ giấy bùa trắng, dùng bút lông chấm vào mực pha từ chu sa.
Một chút linh quang chính là bùa chú, người đời phí hoài mực và chu sa.
Thiên hồn của Oanh Oanh đã tu luyện hàng nghìn năm nhưng thực tế cô chưa từng vẽ bùa, cô nhớ lại cách vẽ bùa trấn trạch được ghi trong sách bùa chú.
Vận chuyển linh khí, đầu bút đặt lên giấy bùa, Oanh Oanh vốn tưởng rằng có thể cần phải luyện tập nhiều lần, lần đầu không thể thành công nhưng khi đầu bút đặt lên giấy bùa, dường như tự nhiên mà theo cách vẽ bùa trong đầu cô mà vẽ thành một nét, toàn bộ quá trình chỉ mất khoảng mười giây.
Khoảnh khắc bùa thành, có một ánh sáng màu vàng nhạt thoáng qua, chỉ là mắt thường của con người không thể nhìn thấy.
Nhưng Oanh Oanh có thể cảm nhận được linh khí trên bùa chú, cô hơi sửng sốt, lần đầu vẽ bùa đã thành công sao?
Biểu cảm của ông chủ cửa hàng hương nến có chút khó tả, cô gái nhỏ này còn thần côn hơn cả ông ta, vẽ bùa mà lại thành thạo như vậy.
Ông ta không biết cô gái nhỏ này từ đâu mà biết cửa hàng hương nến của ông ta thường xuyên xảy ra chuyện kỳ quái nhưng ông ta đã hơn bốn mươi tuổi, hồi trẻ cũng từng giả thần giả quỷ để lừa tiền nhưng không lợi hại bằng cô gái nhỏ này, đến tận bây giờ ông ta vẽ bùa cũng còn lắp bắp, một lá bùa cần ông ta mất mười mấy phút mới sao chép thành công, như vậy, lá bùa đó cũng không có tác dụng gì, chỉ để lừa người.