Ánh Dương Cuối Đường

Chương 6

Sau khi ăn kem, Lộ Khiết lại kéo tay Tạ Văn và Hinh Nhi tham gia nhiều trò chơi khác trong công viên. Cả ba người cùng thử qua những trò chơi như xe điện đυ.ng, nhà bóng, gắp thú, xem phim 3D.

Lộ Khiết không ngừng chạy nhảy từ trò chơi này sang trò chơi khác, gương mặt rạng rỡ niềm vui. Tạ Văn và Hinh Nhi cũng hòa mình vào niềm vui của cô bé, cùng tham gia và cười đùa hết mình. Khi trời bắt đầu chạng vạng tối, Lộ Khiết mới chịu dừng lại, thở hổn hển nhưng vẫn tươi cười rạng rỡ:

"Chú ơi, cô Hinh Nhi, mình đi tiếp nhé!" - Lộ Khiết nói với giọng háo hức.

Tạ Văn cười xòa, xoa đầu Lộ Khiết:

"Con không mệt sao? Được rồi, chúng ta sẽ đi mua sắm một chút nhé."

Họ cùng nhau rời công viên, hướng về trung tâm mua sắm gần đó. Tạ Văn lái xe đến một trung tâm mua sắm lớn, nơi có vô vàn cửa hàng sáng lấp lánh ánh đèn. Khi bước vào, Lộ Khiết như lạc vào một thế giới mới, mắt sáng rỡ khi nhìn thấy những quầy bánh kẹo và quần áo đẹp mắt.

Tạ Văn dẫn Lộ Khiết vào cửa hàng bánh kẹo đầu tiên. Cô bé không ngừng chạy quanh, chọn những loại kẹo mà mình yêu thích. Hinh Nhi theo sau, cười tươi và giúp Lộ Khiết chọn những món kẹo ngon nhất. Giỏ hàng nhanh chóng đầy ắp những thanh socola, kẹo dẻo, và bánh quy đủ màu sắc.

Sau đó, họ đi qua khu vực quần áo. Lộ Khiết vui vẻ thử những bộ váy đẹp, những chiếc áo phông in hình nhân vật hoạt hình mà cô yêu thích. Tạ Văn kiên nhẫn đứng chờ, mỉm cười nhìn cháu gái và bạn gái mình tận hưởng niềm vui mua sắm. Anh không ngần ngại chi tiêu, mua cho Lộ Khiết nhiều bộ quần áo mới.

Họ tiếp tục dạo qua các cửa hàng, mua sắm thêm những món đồ nhỏ xinh và đồ chơi. Khi rời trung tâm mua sắm, Lộ Khiết ôm trong tay những túi đồ đầy ắp, gương mặt rạng rỡ niềm vui. Cô bé nhìn Tạ Văn và Hinh Nhi, cảm thấy lòng mình tràn ngập hạnh phúc.

Sau khi mua sắm thỏa thích, Tạ Văn đưa Lộ Khiết và Hinh Nhi lên tầng thượng của trung tâm mua sắm. Khi cửa thang máy mở ra, một khung cảnh tuyệt đẹp hiện ra trước mắt họ.

Trời đêm thành phố rực rỡ với hàng ngàn ánh đèn lấp lánh. Những tòa nhà cao chọc trời lung linh như những viên ngọc quý trong màn đêm. Ánh đèn từ những cửa sổ, biển hiệu và đèn đường tạo nên một bức tranh sống động và huyền ảo. Bầu trời đêm trong vắt, lấp lánh những vì sao xa xôi, hòa cùng ánh sáng của thành phố, tạo nên một khung cảnh vừa hiện đại vừa mộng mơ.

Gió nhẹ nhàng thổi qua, mang theo hương thơm dịu dàng của đêm hè. Lộ Khiết đứng sát lan can, mắt mở to, say mê ngắm nhìn cảnh đẹp trước mắt. Cô bé hít một hơi thật sâu, cảm nhận không khí mát mẻ và dễ chịu, lòng tràn ngập cảm xúc.

"Đẹp quá, chú ơi, cô Hinh Nhi, nhìn kìa! Thành phố đêm thật tuyệt vời!" Lộ Khiết thốt lên, giọng đầy kinh ngạc và thích thú.

Tạ Văn mỉm cười, bước tới đứng bên cạnh Lộ Khiết, nhìn theo hướng ánh mắt của cô bé:

"Đúng vậy, thành phố đêm thật đẹp. Chú hy vọng con sẽ luôn nhớ đến những khoảnh khắc đẹp như thế này."

Hinh Nhi bước tới, nắm tay Lộ Khiết, cùng cô bé ngắm nhìn khung cảnh tuyệt vời. Ánh sáng phản chiếu trong mắt họ, tạo nên một vẻ đẹp lung linh, mơ màng. Những ngọn đèn vàng, trắng, xanh, đỏ... kết hợp với nhau thành một bản hòa tấu ánh sáng đầy màu sắc và sinh động.

Trên tầng thượng, mọi thứ như chậm lại, thời gian như ngừng trôi, chỉ còn lại khung cảnh tuyệt đẹp của thành phố và những tâm hồn đắm chìm trong niềm vui và sự kỳ diệu của đêm. Gió thổi nhẹ, mang theo tiếng cười khúc khích của Lộ Khiết, tiếng nói chuyện vui vẻ của Tạ Văn và Hinh Nhi.