Ta nói đúng là có chút khó nghe.
Nhưng lời đó không sai.
Vĩnh Bình Hầu chán ghét ta, hai chúng ta cũng không có tình cảm gì với nhau, chỉ là, ta quyết không cho phép bất kỳ người nào làm loạn Hầu phủ.
Mà lần đầu tiên gặp biểu cô nương, ta đã mơ hồ có cảm giác nàng ta và Hầu gia tuyệt không yên phận.
Lúc đó ta đi theo Hầu gia đến thỉnh an thái phu nhân, biểu cô nương vừa bước vào phòng, ta liếc thấy đôi mắt sáng như tuyết của Hầu gia đang nhìn chằm chằm vào biểu cô nương.
"Tú Nhi ra mắt thái phu nhân, ra mắt Hầu gia."
Biểu cô nương thướt tha tiến lên hành lễ, gót sen bước đi nhẹ nhàng từ từ chậm rãi, lông mi chớp nháy đẹp như nước mùa thu.
Thái phu nhân vô cùng hiền hòa, ngày thường cũng rất yêu thương ta, lúc gặp thanh mai trúc mã với Hầu gia là biểu cô nương, thì ôm nàng vào lòng, rưng rưng nói: "Đứa nhỏ này còn khách khí với di mẫu nữa, Hầu gia gì chứ, cứ như lúc nhỏ gọi là biểu ca được rồi."
Ta hướng về phía biểu cô nương gật đầu mỉm cười, hỏi thăm cuộc sống thường ngày.
Lúc này, Hầu gia nhìn biểu cô nương, lộ ra một nụ cười mà hắn cho là rộng lượng dễ thân cận, nhưng thực ra lại vô cùng dung tục:
"À à à, cái này, cái kia... mấy ngày qua biểu muội chịu khổ rồi, đến là tốt, đến là tốt rồi."
Ta liếc mắt phát hiện, Hầu gia đang nuốt nước miếng.
Ta lại nhìn về phía biểu cô nương.
Thấy nàng ta hơi đỏ mặt, chậm rãi cúi đầu, làm bộ như lơ đãng liếc nhìn Hầu gia mấy lần, khóe mắt chân mày đều là hờn dỗi.
Mà Hầu gia, đột nhiên thay đổi thói quen dựa vào lưng ghế như người già, cố gắng thẳng tắp sống lưng, để dáng người thấp bé của mình trông cao lớn hơn chút......
Ta nhìn về phía thái phu nhân, chỉ thấy lão nhân gia vừa đúng lúc quay đầu lệnh cho hạ nhân mang đồ ban thưởng tới, cũng không thấy được cái gì.
Cả phòng chỉ có ta là người duy nhất nhìn thấy những động tĩnh nhỏ này.
Về mặt tình cảm mà nói, ta không quan tâm.
Mà ngày thường Hầu gia thường xuyên ra vào chốn trăng hoa, đó chỉ là làm loạn ở bên ngoài mà thôi, lúc về phủ, hắn không thể làm xằng bậy trong căn nhà mà chúng ta đã đặt ra quy tắc được.
Bởi vì Hầu phủ bây giờ đang được chống đỡ bằng tiền của ta.
Kể từ khi ta bước vào cửa Hầu phủ vài năm trước, Vĩnh Bình Hầu phủ đã từng bị các nhà huân quý ở Kinh thành cười nhạo vì mặc y phục cũ trong tiệc rượu, giờ nơi ở đã được mở rộng gấp ba lần, tất cả phòng, vườn hoa đều được cải tạo lại. Ngoài ra còn có tám phòng kho lớn chứa các loại tục vật, vàng bạc, châu báu, ngọc ngà.