Bộ Mặt Ác Ma Của Bá Tổng

Chương 4

Thấy bóng lưng của Thẩm Mộc rời đi, cô gái ở phòng nhân sự bĩu môi.

Mà đúng lúc này, trưởng phòng nhân sự đi tới vô tình thấy được danh thϊếp trên bàn không khỏi mở to mắt, cầm danh thϊếp lên lớn tiếng hỏi:

“Chủ nhân của tờ danh thϊếp này đâu rồi?”

Không thấy ai nói chuyện, người phụ nữ trung niên liếc nhìn cô gái tuyển dụng nhân sự chấn vấn: “Em phụ trách hả?”

“Trưởng phòng, em… em phụ trách. Người này không mang theo thư tuyển dụng nên em đã bảo cô ấy trở về.” Cô gái nhìn vẻ mặt của trưởng phòng e ngại nói, sau đó ánh mắt của cô gái liền nhìn ra phía của nơi Thẩm Mộc vừa rời đi.

“Cô ấy vừa mới rời đi.”

Trưởng phòng nhân sự tức giận nói: “Còn không đi tìm người đi.” Ngừng một chút, người phụ nữ trung niên lại nói thêm: “Thôi. Để tôi đi cùng cô.”

Sau đó hai người vội vã chạy ra ngoài, rất nhanh đã bắt gặp bóng lưng của Thẩm Mộc.

“Cô Thẩm, chờ đã.”

“Hả?” Thẩm Mộc đang chán nản, chợt nghe có người gọi mình không khỏi quay đầu lại và phát hiện đó là người tuyển dụng vừa rồi, đi bên cạnh cô gái còn có một người phụ nữ hơn 0 tuổi.

Đợi cả hai chạy tới, Thẩm Mộc nhíu mày hỏi: “Cô gọi tôi à?”

“Vâng. Vâng. Cô Thẩm, vừa rồi là sai sót của tôi. Tôi…” Cô gái vội vã giải thích nhưng trưởng phòng nhân sự đã cắt ngang lời cô.

“Chào cô. Cô có phải là Thẩm Mộc không?”

“Vầng. Là tôi!” Thẩm Mộc cũng phát giác ra thái độ cô gái tuyển dụng thay đổi, lại nhìn người phụ nữ trung niên trong lòng đã đoán được một chút.

Trưởng phòng nhân sự mỉm cười, tự mình giới thiệu: “Tôi là Úc Mạn, trưởng phòng nhân sự. Vừa rồi là hiểu lầm mong cô không để ý.”

“Còn không mau xin lỗi cô Thẩm.”

Cô gái tuyển dụng nhân sự bị quát, bối rối lên tiếng xin lỗi: “Thật xin lỗi. Thật xin lỗi. Mong cô Thẩm tha thứ cho sự vô lễ của tôi.”

Thẩm Mộc khẽ gật đầu, nói: “Không có gì.”

Nếu đổi lại trước kia với tính tình của Thẩm Mộc, cô đã khiến người tuyển dụng này mất việc rồi nhưng giờ cô không còn là đại tiểu thư của Thẩm gia nữa. Cô phải học cách chấp nhận sự thật rằng, muốn tồn tại ở xã hội này cần phải biết điều.

Thấy Thẩm Mộc không truy cứu, thái độ của Úc Mạn càng thêm nhiệt tình.

Là người phía trên đích thân chỉ định, Úc Mạn không dám đắc tội Thẩm Mộc. Còn tưởng Thẩm Mộc rất kiêu căng, nhưng xem ra tính cách của Thẩm Mộc rất tốt, dễ chung sống.

Rất nhanh Thẩm Mộc đã làm xong giấy tờ, ký kết hợp đồng và chính thức trở thành nhân viên của tập đoàn Lục thị.