Bé Con Đáng Yêu Là Tang Thi Vương

Chương 14: Tìm chết

Editor: A Lí

"Không làm mà đòi hưởng, ngồi không chờ ăn tinh hạch. Tiểu thiếu gia mơ mộng hão huyền.”

Bùi Sâm cong ngón tay búng lên trán Mộc Dĩ An.

“Ngao ~”

Mộc Dĩ An ngây ngốc nhìn hắn, biết hiện tại không có tinh hạch ăn, ủy khuất chép chép miệng.

“Theo tôi ra ngoài tìm vật tư, làm tốt khen thưởng cho ăn tinh hạch.”

Bùi Sâm xoa tóc Mộc Dĩ An, dẫn tiểu tang thi ra cửa.

Gần biệt thự tụ tập mấy tang thi, Bùi Sâm trực tiếp lái xe nghiền nát.

Đâm bay đám tang thi chậm chạp, văng ra xa rồi thong thả bò dậy, đuổi theo ô tô.

Động tĩnh ô tô rất lớn, hấp dẫn không ít tang thi đuổi theo. Bùi Sâm dẫm mạnh chân ga chạy nhanh ra khu biệt thự.

Tang thi đằng sau đuổi không kịp, ngừng lại tại chỗ, sau đó mờ mịt du đãng khắp nơi.

Mộc Dĩ An ngồi ở ghế phụ, ánh mắt tò mò nhìn khắp nơi xung quanh, trông bộ dáng như chưa thấy qua việc đời, toát ra loại cảm giác linh động đáng yêu.

Xe ô tô rời đi không bao lâu, bọn tóc vàng cũng lái một chiếc xe phong cách xe thể thao đuổi theo.

Xe thể thao trong khu biệt thự rất nhiều, không biết bọn họ dùng cách nào mở cửa khởi động xe.

Năm người ngồi trên xe, nhấn chân ga tiếng gầm rú phi thường lớn, hấp dẫn không ít tang thi tụ tập lại đây.

Thật mau xe thể thao đuổi kịp Bùi Sâm, tóc vàng ngồi ở ghế phụ chào hỏi Bùi Sâm.

“Đại ca muốn đi đâu, có khi chúng ta cùng đến một nơi.”

Tóc vàng ân cần chào hỏi Bùi Sâm, tiếng chân ga thật sự quá lớn, hấp dẫn tang thi bốn phía lại đây.

Bùi Sâm mắt lạnh nhìn tóc vàng, trong lòng động sát tâm.

“Tìm chết sao.”

Mắt thấy tang thi bốn phía ngày càng nhiều, Bùi Sâm lười cùng bọn họ nói lời vô nghĩa. Cứ tiếp tục, e sắp hình thành thủy triều tang thi.

Bùi Sâm dẫm mạnh chân ga phá tan bức tường tang thi phía trước, ném bọn tóc vàng sau lưng.

“Đại ca, tang thi ngày càng nhiều, làm sao bây giờ.”

Đàn em nhìn đám tang thi nhào lên, vẻ mặt sợ hãi hỏi tóc vàng.

Trong lòng tóc vàng bồn chồn nhưng không thể ở trước mặt các đàn em ném mặt mũi, hắn chính là dị năng giả duy nhất trong đội ngũ.

“Không phải sợ, dẫm chân ga cán qua cho tao.”

Đàn em nghe mệnh lệnh, cực kỳ tín nhiệm nhấn ga, chẳng qua là xe thể thao không có kính chắn gió, tang thi bị đâm bay không ít nhưng có tang thi bị bám được cửa xe.

“A!”

Một tang thi rơi vào hàng ghế phía sau, nằm trong lòng ngực ba đàn em, tức khắc bị dọa la lên.

“Ngao ~”

Tang thi tung móng vuốt, ba người nâng tang thi ném ra ngoài.

“A a a!!!”

“Nhiều tang thi quá mẹ ơi!!!”

Ngày càng nhiều tang thi vây xung quanh chặn đường.

“Đại ca, xe không khởi động làm sao bây giờ, tang thi quá nhiều chặn mất đường.”

Mọi người trên xe tuyệt vọng, tang thi đã bắt đầu vây kín, cách cửa xe bắt lấy bọn họ.

“Đại ca, cứu mạng!”

Tóc vàng gồi ở ghế điều khiển phụ tự thân khó bảo toàn, bị mấy tang thi kéo quần áo, còn có tang thi duỗi đầu vào trong xe cắn hắn.

Tóc vàng nỗ lực thúc giục dị năng, một ngọn lửa từ lòng bàn tay bùng lên nhưng thật mau tắt ngủm trong lòng bàn tay.

“Cứu mạng, cứu mạng!”

Tóc vàng chịu đựng không nổi, hô to bốn phía cứu mạng, tang thi nhào lên cắn bọn họ càng nhiều.

“Tụi bay đi mau, để tao ở lại cản tụi nó.”