Gả Vào Nhà Hào Môn, Tôi Nổi Tiếng Nhờ Livestream Xem Bói

Chương 6

Cung Trưởng Gia nói với người hâm mộ trong phòng live của mình: "Mọi người đừng vội, hôm nay tôi sẽ cho mọi người xem một trò hay, để cậu ta biết, đàn ông thì phải ra dáng đàn ông!"

"Trương Gia ra oai rồi, chậc chậc, tên streamer bên kia tiêu đời rồi!"

"Vậy thì thử để tôi xem bói cho ông một quẻ nhé?" Giang Diệc Thanh liếc nhìn tướng mạo của Cung Trưởng Gia, nụ cười càng thêm rạng rỡ.

Cung Trưởng Gia nghe vậy khoanh tay, cười ngạo mạn: "Xem thì xem, ai sợ ai? Nào, xem đi."

Giang Diệc Thanh mỉm cười nói: "Đừng vội, ông nhìn cho kỹ, xem bói ở chỗ tôi phải trả phí đấy, ông may mắn đó, ba quẻ đầu tiên phí tùy tâm, những quẻ sau mỗi quẻ đều phải tốn ba nghìn*."

*3000 tệ ~ 10,4 triệu VNĐ.

"Hừ, Trương Gia đây thiếu chút tiền ấy của mày chắc?" Cung Trưởng Gia tỏ vẻ khinh thường, gã ta không cho rằng Giang Diệc Thanh thực sự biết xem bói, nói thẳng: "Chỉ đưa mày chút tiền ấy, ông đây còn thấy bèo bọt, thế này đi, nếu mày xem đúng, mỗi quẻ mười ngàn, thế nào?"

"Trương Gia quả là hào phóng!"

"Cũng phải xem tên bên kia có cái số húp được mười ngàn tệ này không đã?"

"Nhìn mặt tên bên kia là biết lừa đảo rồi, cậu ta mà biết xem bói thì tôi trực tiếp biểu diễn chổng ngược đi ẻ."

Giang Diệc Thanh nghe xong, không ngờ còn có niềm vui bất ngờ thế này: "Được thôi, bắt đầu nào."

"Chờ đã, nếu mày xem sai thì sao?" Cung Trưởng Gia ngắt lời Giang Diệc Thanh, gã ta nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Giang Diệc Thanh, trên mặt lộ ra nụ cười đầy ác ý: "Nếu xem sai thì mày phải sủa ba tiếng, sau đó nói: "Trương Gia, tôi sai rồi, tôi không phải đàn ông." Thế nào?"

Đây quả thực là đang sỉ nhục nhân phẩm người khác, người hâm mộ trong phòng livestream của Giang Diệc Thanh đều sốt ruột.

"Streamer đừng đồng ý!"

"Bên kia quá đáng quá rồi đấy, streamer trăm ngàn lần đừng mắc lừa."

"Tôi không cho rằng mình sẽ xem sai." Giang Diệc Thanh khẽ mỉm cười, nói: "Được thôi, tôi đồng ý với ông."

Cung Trưởng Gia nghe vậy vỗ bàn một cái: "Sảng khoái, vậy thì bắt đầu đi."

Nói xong, gã ta ung dung dựa vào ghế, trên mặt mang theo nụ cười, đã có thể tưởng tượng ra lát nữa sẽ đặc sắc đến mức nào.

Giang Diệc Thanh nhìn Cung Trưởng Gia, sắc mặt trở nên nghiêm túc: "Vậy thì trước tiên hãy nói về cuộc đời của ông đi."

"Tên thật của ông là Trần Vạn Phú, hiện tại đổi tên thành Trương Đồng, sinh ra ở thị trấn Hoàng Sơn, tỉnh Hà, năm nay bốn mươi tám tuổi, năm hai mươi hai tuổi, đã xảy ra một chuyện lớn, buộc ông phải rời khỏi thị trấn Hoàng Sơn, sau đó đổi tên, sống ẩn một thời gian, sau đó phát hiện không có chuyện gì, dần dần trở nên táo bạo hơn, đúng lúc livestream nổi lên, thế là ông đi làm streamer."

Ban đầu trên mặt Cung Trưởng Gia còn mang theo nụ cười, kết quả là mỗi khi Giang Diệc Thanh nói một câu, nụ cười của gã ta lại nhạt đi vài phần, cho đến khi nghe đến cuối cùng, gã ta hoàn toàn không còn chút ý cười nào, nhìn Giang Diệc Thanh với vẻ mặt không thể tin được, nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện ra ngón tay gã ta còn hơi run rẩy.

Người hâm mộ của Cung Trưởng Gia thấy đã một hồi lâu mà gã ta không nói gì, ai ai cũng sốt ruột.

"Cung Trưởng Gia nói gì đi chứ, những gì bên kia nói có đúng không vậy?"

"Giả đấy, sao tên bên kia có thể vừa xem đã đoán đúng nhiều như vậy được, Trương Gia thậm chí còn chưa cho cậu ta biết ngày giờ sinh tháng đẻ mà?"

"Sao Trương Gia không nói chuyện vậy, không lẽ là thật sao..."

Mặt mày Cung Trưởng Gia tái mét, đầu óc trống rỗng, sở dĩ mất bình tĩnh như vậy là bởi vì gã ta có một đoạn quá khứ tuyệt đối không thể để người khác biết được.

Chuyện đó đã qua hơn hai mươi năm rồi, bản thân gã ta thậm chí suýt nữa đã quên mất, làm sao có thể, làm sao bên kia có thể biết được?

Đúng vậy, không thể nào. Cảnh sát còn không điều tra ra được, sao cậu ta có thể biết được?

Cung Trưởng Gia không ngừng tự an ủi bản thân, buộc bản thân phải bình tĩnh lại, gã ta nhìn thấy những bình luận trên livestream, lúc này, nhất định không thể thừa nhận!

"Nói khùng nói điên, mày không nói đúng câu nào cả, quả nhiên là thằng lừa đảo. Ha ha." Sắc mặt Cung Trưởng Gia cứng đờ, giọng điệu cũng có hơi run rẩy, mặc dù gã ta có cố gắng che giấu thế nào thì bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra sự hoảng loạn của gã ta.

Trong lúc nhất thời, bình luận trên livestream của Cung Trưởng Gia đều có hơi ngưng lại, chỉ còn lại vài kẻ không có đầu óc vẫn đang spam.

So với sự hoảng loạn của Cung Trưởng Gia, Giang Diệc Thanh tỏ ra bình tĩnh hơn rất nhiều, hoàn toàn không để ý đến sự chối cãi yếu ớt của Cung Trưởng Gia, chậm rãi nói: "Đừng vội, tôi còn chưa nói xong mà."

"Năm hai mươi hai tuổi đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Giang Diệc Thanh nở nụ cười, chỉ là nụ cười có hơi đáng sợ: "Trương Đồng, không đúng, phải gọi ông là Trần Vạn Phú, hai mươi sáu năm trước là hung thủ gây ra vụ án mạng ở thị trấn Hoàng Sơn, bây giờ lại làm streamer, phải nói là, gan ông cũng thật lớn đấy."

Sắc mặt Trần Vạn Phú trắng bệch như tờ giấy, chân tay bủn rủn, trong lòng chỉ còn lại một suy nghĩ: Xong rồi, tất cả đều xong rồi, tại sao gã ta lại đi trêu chọc đối phương chứ!