Từ trước đến nay không học vấn không nghề nghiệp. Long thần đại nhân chỉ biết đánh nhau, nghe tiếng có vẻ có chút nghẹn khuất trong đó.
“Cũng không phải.” Thần Thụ chậm rì rì nói tiếp, “Mặc dù ta có thể giúp ngài phiên dịch, nhưng ngài phải biết đây là hành động tiêu hao thần lực, cũng không phải là biện pháp lâu dài, còn không bằng ngài tự mình học tập.”
“Nếu như nhớ kỹ trong đầu, ngài không cần phải hao phí thần lực nữa.”
“Vậy sao ngươi không nhớ?” Sa Sa Bá Cách nhìn nó.
“Tôi là cái cây già rồi…” Lá cây của Thần Thụ rung rung, “Trí nhớ của tôi không còn tốt lắm.”
Sa Sa Bá Cách híp mắt, đánh giá nó trong chốc lát, sau một lúc lâu mới thở dài: “Được.”
Hắn xoay người, ngón tay chỉ vào dòng chữ trên màn hình: “Lão thụ, vậy ngươi giúp ta phiên dịch câu này trước đi.”
Thần Thụ không có phản ứng.
“Chỉ cần phiên dịch ngày hôm nay thôi.” Sa Sa Bá Cách nói, “Dù sao ngươi cũng phải nói cho ta biết, cái này… đại khái là sơ lược về cái app này.”
Thần thụ do dự một chút.
Chỉ là, ngần ấy năm qua, Long Thần bệ hạ hiếm khi có hứng thú với một thứ gì đó.
Cuối cùng thần thụ vẫn đồng ý.
“Cậu ấy gọi là Hàn Tinh, giới tính nam, 19 tuổi…”
“19 tuổi?” Lông mày Sa Sa Bá Cách giật giật, “Vẫn còn là con non sao?”
Thông thường các thú nhân 30 tuổi sẽ thành niên, nhưng tuổi thọ không dài, thông thường sẽ không quá 70 tuổi.
Khó trách nhóc con này lại gầy yếu đến vậy.
“Đã thành niên.” Thần Thụ nói, “Đối với nhân loại mà nói, 18 tuổi là đã thành niên.”
“Nhân loại?” Sa Sa Bá Cách lặp lại hai chữ này, “Đây là tên chủng tộc của bọn họ à?”
“Đúng vậy.”
Sa Sa Bá Cách cắn răng hàm sau, như có suy tư.
“Cậu ấy sinh ra ở hành tinh Puer, nơi đó nổi tiếng là hành tinh rác.” Lão Thụ dừng lại một chút, giải thích nói, “Nó giống như khu A ở nơi này vậy.”
Khu A ở thế giới thú nhân có tiếng là xóm nghèo, vẫn luôn nổi tiếng là bẩn thỉu và bừa bộn.
“Nhìn ra được.” Sa Sa Bá Cách cúi đầu, nhìn quần áo trên người Hàn Tinh.
Ngón tay hắn khẽ trượt, ngoài ý muốn phát hiện ra góc nhìn có thể cuộn được.
Hắn có thể nhìn thấy toàn cảnh ngôi nhà này.
Hoàn cảnh tối tăm, mặt đất bẩn thỉu, thoạt nhìn có có chút ẩm ướt.
Nhìn thôi cũng đã khiến Sa Sa Bá Cách nhíu chặt mày.
Sa Sa Bá Cách phát hiện, cho dù hắn có di chuyển tầm nhìn thế nào đi nữa cũng không thể rời đi tầm nhìn của Hàn Tinh.
Thoạt nhìn, có thể nói là phạm vi cố định.
“Nhóc con đáng thương…” Sa Sa Bá Cách sâu kín thở dài.
“Lão thụ, ngươi còn chưa nói cho ta biết làm sao để có thể tương tác đâu.” Hắn hơi ngước mắt.
“Góc dưới bên phải có một ô để nhập chữ.” Thần Thụ chậm rãi đáp, “Ngài có thể viết lời muốn nói với cậu ấy vào đó.”
“Ở trong trò chơi ngài có thể làm bất cứ chuyện gì,” Thần Thụ nói tiếp, “Ở trong trò chơi, sẽ không có quy tắc trói buộc ngài.”
Sa Sa Bá Cách vươn ra ngón tay: “Ta có lời muốn nói với cậu ấy, còn phải nhờ ngươi hỗ trợ phiên dịch một chút.”
Nói xong, hắn vụng về dùng đầu ngón tay chạm vào màn hình.
Trong lúc này, người tí hon trên màn hình giống như động đậy, nhưng Sa Sa Bá Cách đang bận đánh chữ không có chú ý tới.
*
Hàn Tinh ngồi ở trên chiếc ghế trong căn phòng đổ nát, nắm chặt tay, cảm thấy có chút ớn lạnh.
Tại sao cậu lại quay trở lại… rõ ràng cậu đã chết ở trong cuộc chiến kia….
Cùng với lũ khốn nạn đó…
Toàn thân cậu dần dần phát run, cậu cúi đầu, cắn chặt môi khiến cho mỗi bị rách chảy ra máu tươi.
Vừa rồi trong nháy mắt kia đã xảy ra chuyện gì?
Cậu hoảng sợ ngẩng đầu, vươn tay vuốt ve gương mặt của chính mình, đôi tay run nhè nhẹ.
Căn phòng quen thuộc này… Cậu thật sự đã trở lại.
Cậu đứng lên.
Điều này đại biểu …. Hết thảy vẫn còn cơ hội, một lần nữa cậu có thể lựa chọn cuộc sống cho chính mình.
Không… Cậu không thể!
Trừ phi…
Vừa mới trải qua cái chết đầu óc vẫn còn không quá tỉnh táo, dường như có một giọng nói đang gọi cậu.
Cậu quay đầu, thấy được con dao găm mà mình đã từng giấu trong góc để phòng thân. Cậu vô cảm đi tới, vươn tay cầm lấy nó, dừng lại một chút sau đó đột ngột cứa về phía mặt mình.
Trừ phi cậu huỷ hoại gương mặt này, thứ chỉ có thể mang tới tai hoạ.
Nhưng ngay trong lúc này, ở trước mắt Hàn Tinh, ngay giữa không tring lại đột nhiên xuất hiện hai hàng chữ.
[Xin chào, tôi là Sa Sa Bá Cách, là Long Thần.]
[Từ giờ trở đi, tôi sẽ bảo vệ cậu.]
“Keng” một tiếng
Con dao rơi xuống trên mặt đất.