Cảnh sát nhanh chóng xác định được một số địa chỉ IP.
Điều buồn cười là khi cảnh sát ập đến, nhóm "nuôi heo rồi gϊếŧ thịt" và "tiên nhân nhảy" đang lao vào ẩu đả, điều này khiến cảnh sát thành phố Tương Thành dễ dàng tóm gọn cả hai băng nhóm tội phạm.
Còn về streamer Tiểu Đạo Sĩ Nhạn Nam Quy đã đoán ra được thân phận của hai nhóm lừa đảo…
Cảnh sát thành phố Tương Thành đã đặc biệt gọi điện đến Cục Công an huyện Ngô Đồng. Vì vậy, đồn cảnh sát đường Phượng Hoàng đã nhận được điện thoại từ huyện, Lý Tân Dũng canh đúng giờ gọi cho Nhạn Nam Quy nhưng không thể liên lạc được, đành phải nhờ chủ khách sạn giúp đỡ.
Một sự việc có thể là trùng hợp, nhưng hai sự việc cùng lúc thì sao?
Theo lời kể của cư dân mạng đã báo án, tối qua cô gái nhỏ này đã phán đoán vô cùng chính xác.
Vậy nên cô nói livestream xem bói của mình không phải lừa đảo là sự thật?
Lý Tân Dũng cảm thấy thế giới quan của mình như bị đảo lộn.
Ngược lại, trên mặt sở trưởng lại mang vẻ "có gì mà ngạc nhiên đến vậy", như thể chính Lý Tân Dũng mới là người chưa từng trải sự đời.
Trong đầu Lý Tân Dũng hiện lên đủ loại suy nghĩ hỗn độn, cho đến khi Nhạn Nam Quy đến, anh buột miệng hỏi:
"Cô… cô có phải là thần tiên hạ phàm lịch kiếp không?"
Nhạn Nam Quy: "..."
Anh đã bao giờ thấy vị tiên nữ nào vì nghĩa hiệp mà mất mạng ở kiếp trước chưa?
"Tôi chỉ hơi am hiểu thuật xem bói thôi, anh Lý đừng nói quá lời."
Lý Tân Dũng gật đầu lia lịa, cao nhân đều khiêm tốn, những kẻ khoa trương huênh hoang phần lớn đều là kẻ lừa đảo, anh hiểu mà.
Tất nhiên, anh đặc biệt gọi Nhạn Nam Quy đến đây là có chuyện quan trọng.
"Chủ yếu là hai việc, việc đầu tiên là tiền thưởng trên lệnh truy nã, việc này tôi đã báo cáo với sở trưởng rồi. Sở trưởng đã liên hệ với bên thành phố Tuyên Thành, muộn nhất là chiều nay sẽ chuyển tiền cho cô. Vì vậy, tôi cần số tài khoản của cô."
Lý Tân Dũng có chút không hiểu, với khả năng xem bói của Nhạn Nam Quy muốn kiếm bao nhiêu tiền mà không được, hà cớ gì phải quan tâm đến chút tiền thưởng này?
Theo như anh biết, những ông chủ bà chủ nhỏ to đều rất mê tín, hễ động đến chuyện bói toán thì ai nấy đều hào phóng chi tiền.
Phí đi lại, tiền trà nước, có khi lên đến hàng chục, hàng trăm vạn.
Chẳng phải kiếm tiền kiểu đó dễ dàng hơn việc nhận tiền thưởng này sao?
Lý Tân Dũng để ý thấy vẻ mặt Nhạn Nam Quy hơi lúng túng: "Sao vậy?"
"Tôi không có thẻ ngân hàng."
Lý Tân Dũng: "!!!"
Anh kinh ngạc thốt lên: "Chẳng lẽ cô còn chưa đủ tuổi vị thành niên sao?"
"Không phải, trước đây tôi vẫn luôn sống trên núi với sư phụ, ít khi xuống núi."
Lý Tân Dũng chợt hiểu ra: "À, vậy lát nữa tôi dẫn cô đi làm thẻ ngân hàng, hay là mua cho cô vài bộ quần áo mới nhé?"
Anh nhớ chủ khách sạn hôm qua lúc ăn cơm có nhắc đến rằng Nhạn Nam Quy chỉ mang theo một chiếc túi vải bố màu xanh quân đội, đến cả vali cũng không có.
Bộ đạo bào trên người cô trông cũng đã cũ kỹ, nên thay bộ đồ mới cũng tốt.
Nhạn Nam Quy vừa định từ chối, Lý Tân Dũng đã ngăn cô lại: "Sở trưởng nói tôi lập công rồi, sẽ đề xuất khen thưởng cho tôi huân chương hạng ba."
Đối với một cảnh sát quèn như Lý Tân Dũng, đây quả thực như là phúc đức từ trên trời rơi xuống vậy.
Có thể đeo huân chương trước ngực, còn được thưởng năm ngàn tệ tiền mặt.
Anh mua cho Nhạn Nam Quy hai bộ quần áo mới thì có là gì? Đây chẳng phải là điều nên làm sao?
Nhạn Nam Quy nghe thế cũng không khách sáo nữa, cô nói: "Cảm ơn anh Lý."
Cô vẫn luôn sống trên núi, quanh năm suốt tháng mặc đạo bào cũng chẳng sao, nhưng đã xuống núi thì phải theo phong tục tập quán ở đây.
Một bộ áo ngắn quần ngắn, một bộ áo dài quần dài, thêm một chiếc áo khoác ngoài để cô dễ phối đồ.
Nhạn Nam Quy vô cùng vui vẻ khi trở về với một túi đầy đồ.
Cô chưa kịp ngắm nhìn những chiếc váy xinh đẹp, lần sau nếu có cơ hội cô nhất định phải mua váy đẹp để mặc!
Lý Tân Dũng có cảm giác như đang nuôi con gái, mặc dù anh mới kết hôn chưa đầy hai năm và chưa có con.