Xuyên Về Thời Dân Quốc: Thiên Kim Giả Rung Chuyển Cửu Châu, Cưa Đổ Thiếu Soái

Chương 12: Dự Định Bán Người

Ánh mắt Vân Sở Lại bình tĩnh nhìn theo bóng lưng của Vân Vĩnh Thọ, cho đến khi bóng lưng đó dần dần biến mất trong bóng tối.

Mặc dù cả nhà Vân Sơn đều là nông dân nghèo khổ nhưng mức độ cực phẩm trong ngôi nhà này hoàn toàn không thua kém một nhà của Vân Bảo Trường.

Cả nhà Vân Bảo Trường xấu xa một cách công khai khiến người ta hận đến mức nghiến răng nhưng cả nhà Vân Sơn đều có suy nghĩ sâu kín. Nghiêm túc mà nói tính cách của Vân Tử Thanh học theo từ Vân Bảo Trường, chỉ sợ do di truyền mà ra.

Vân Tú Hòa là nữ chính trong tiểu thuyết này, số mệnh nhiều chông gai, mấy năm nay đã chịu không ít khổ sở, tác giả muốn trút giận cho nữ chính nên đã lấy góc nhìn của một người thứ ba viết thành câu chuyện thiên kim thật thiên kim giả quay về đúng vị trí của mình.

Trong truyện, Vân Vĩnh Thọ và Triệu Diệp không nghe lời Tống Quế Anh đã chạy đến nhà Vân Bảo Trường, xin Vân Tú Hòa lương thực.

Đáng tiếc là bọn họ chỉ vừa đến cửa đã bị quản gia đuổi ra, còn chịu một trận đòn khiến hai vợ chồng đổ máu, phải mời thầy thuốc chữa trị. Trong nhà bọn họ nghèo đói nên chỉ có thể vào huyện vay tiền lão nhị đang ở rể nhà thợ mộc.

Thế nhưng không mượn được tiền mà lại làm quen với một kẻ môi giới, dự định bán người.

Không cần nói cũng biết bọn họ dự định bán người nào.

Ở trong xã hội hỗn loạn như hiện tại, thời đại mà chiến tranh không ngừng nổ ra thì phụ nữ và trẻ con không được tính là một thành viên trong gia đình, nhiều nhất cũng chỉ được xem như ‘tiền tài lưu động’, bọn họ căn bản không được xem trọng, không có quyền tự làm chủ với chính bản thân mình.

Vào thập niên bốn mươi, buôn bán người chẳng những được Tứ Tượng đảng và chính phủ thừa nhận hợp pháp mà đây còn là một trong những nguồn thuế quan trọng ở một số địa phương.

Tội ác này đã được hoạt động từ xưa đến nay, kể cả đến ngày hôm nay, khi mà Nhật Bản đã chiếm lĩnh thủ đô Đồng Thành thì hoạt động buôn bán độc ác này còn được mở rộng thị trường hơn, mà nguyên nhân chủ yếu nhất cũng do người dân nghèo túng, cực đoan, thiên tai trên diện rộng và chiến tranh liên miên.

Vân Vĩnh Thọ và Vân Vĩnh n cùng nhau bày mưu, giật dây muốn bán Vân Tử Thanh vừa quay về nhà. Vốn dĩ người môi giới đã đến nhà nhìn người nhưng đột nhiên xuất hiện một nhóm lính Nhật càn quét làm cho tình hình trở nên hỗn loạn.

Đúng vậy, trong sách có nói thôn Vân Gia sắp bị quân Nhật chiếm.

Quân Nhật hoàn toàn không xem dân chúng của Cửu Châu là con người, bọn họ tàn sát tàn nhẫn, chuyện cướp bóc, gϊếŧ hại ở các thôn làng thường xuyên xảy ra.

Tống Quế Anh nhẹ giọng gọi: “Sở Lại? Sở Lại? Còn chờ gì nữa? Mẹ múc thêm cho con một bát cháo, con ăn chút đi!”

Vân Sở Lại tỉnh táo lại, cô nhìn ánh mắt trìu mến của Tống Quế Anh thì trong lòng có suy tính gì đó, cô thấp giọng nói: “Vâng.”