Ta Dưỡng Lão Cho Cả Nhà Đại Lão

Chương 28

Canh gà lần này khác với lúc trưa, mặc dù hương vị không tệ, nhưng không chứa một chút linh khí nào, nàng đoán tỷ tỷ đang âm thầm bồi bổ thân thể cho mình, để không bị cha nương phát hiện, lúc cả nhà ăn cơm chung chỉ có thể ăn những món đơn giản hơn.

m thầm nhai nhồm nhoàm, Đằng Ấu Khả nghĩ, nàng không phải là người thích ăn riêng, tương lai chắc chắn sẽ thường xuyên ăn cơm cùng gia đình, muốn mỗi bữa đều ăn ngon, có lẽ phải bỏ chút công sức.

Về hưu dưỡng lão, chính là phải vui vẻ, không có món ngon làm sao được?

Nghĩ đến những con gà mà tỷ tỷ xử lý vào sáng sớm, trong đầu nàng lóe lên những như món gà quay, gà hầm, gà nướng, gà xào cay, gà dầu mè, gà muối, gà nấu rượu hoa điều, gà trà thơm, v.v. một loạt dài tên món, thật muốn nuốt nước bọt.

Làm sao để kỹ thuật nấu nướng của mình trở nên hợp lý?

Nàng vô tình nhìn thấy miếng Ngọc Bội trong tay Đằng Vân Đạm, hai mắt sáng lên, có người gánh tội, à không, có sư phụ thì mọi chuyện dễ dàng rồi, đến lúc đó nàng có thể tùy tâm sở dục dưỡng già, hỏi gì cũng nói là sư phụ dạy!

Linh hồn còn sót lại trong Ngọc Bội bừng tỉnh từ giấc ngủ, ngơ ngác nhìn xung quanh, luôn cảm thấy lưng lạnh lẽo, hình như bị thứ gì đó nhìn chằm chằm.

Thấy bốn người nhà Đằng gia ăn xong, cùng nhau đi đón Diêm bà cốt vất vả kiếm tiền, người trong Ngọc Bội càng cảm thấy gia đình này dễ thương, vô thức bỏ qua một chút bất thường kia.

Cả nhà đều là người phàm, không thể tạo cho y cảm giác áp bức như vậy, chắc hẳn là do linh hồn y quá yếu?

Chờ đến khi cha nương của đứa trẻ đồng ý cho bọn họ bái sư, y sẽ kiểm tra xem ba người có linh căn không, tư chất như thế nào. Hy vọng trước khi y biến mất, vẫn còn cơ hội theo gia đình này trở về bờ bên kia của biển Ngũ Sắc, hóa giải một mối ân oán.

**

Trấn Hạc Hành, nhà Tống gia là gia đình làm việc thiện ba đời, ngày thường Tống lão gia sửa cầu sửa đường, giúp đỡ người nghèo, có tiếng tăm trong vùng.

Cho nên dù người dân trong vùng tụ tập xem náo nhiệt trước cửa Tống phủ, nhưng đa phần đều không có ác ý, chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy bốn bà cốt cùng lúc nhảy múa cầu thần, cảm thấy mới lạ, cũng mong Tống lão gia thực sự có thể giúp mọi người đuổi tà ma.

Gần đây những người bị rơi xuống sông quá nhiều, nghĩ kỹ mà sợ.

Trong trấn, con sông này chảy qua trước cửa nhà Tống gia, bàn thờ của bốn bà cốt được dựng ở hai bên bờ sông, đông tây nam bắc mỗi người chiếm một hướng, không ảnh hưởng lẫn nhau, lại có thể so sánh với nhau.