Pheromone Vị Đào! Hoá Ra Cậu Là Omega

Chương 4: Mục đích tìm Beta đã hại chết anh trai

Tiếng nói nhạt nhạt đầy bình tĩnh xen vào bên tai. Ôn Sở vừa rồi còn chống tay đảo hướng khác, tay cầm ít hạt hướng dương cắn cắn, thoáng một cái đã quay phắt lại. Cô đưa tay lên xoa xoa hai lỗ tai, bộ dạng giống như biểu ý không nghe rõ.

Hạm Tư Dao cũng rất kiên nhẫn. Nàng ngoắc ngoắc tay, miệng hé ra năm chữ:

"Công ty đó của tôi."

Lần này thì Ôn Sở nghe rõ rồi. Ánh mắt cô trợn lên một tia không tin tưởng. Yên ắng một khoảng, cô chỉ dùng một đôi mắt xinh đẹp chiếu lên người Hạm Tư Dao, có chút trách móc tràn ra:

"Giấu tôi cũng rất giỏi đó. Cậu là bạn thật tốt ha?"

Khoé môi Hạm Tư Dao khẽ cong lên. Nàng nâng ánh mắt, nhẹ nhẹ biểu ý:

"Giận rồi?"

"...."

"Không phải lên năn nỉ tôi mấy câu, để tôi lập tức cho cậu vào công ty tôi làm việc sao?"

Hạm Tư Dao nói trúng câu trọng điểm làm Ôn Sở phải ngay lập tức biến đổi. Thoáng một cái, ngữ khí cùng biểu cảm trên mặt mới giãn ra đôi chút. Nhưng Ôn Sở vẫn dè dè bĩu khoé môi, gương mặt trắng như ngọc co lại nhìn thấy rõ ràng:

"Sao từ trước giờ tôi không biết cậu giàu như vậy. Tôi xem qua một tháng lương của Beta ở đó, là 1.000 vạn* trên một đầu người. Cậu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"

*1.000 vạn =10.000.000= 10 triệu VND

Gương mặt thanh tú của Hạm Tư Dao khẽ dao động nhẹ. Mặc dù cử chỉ rất nhanh thu hồi nhưng sự tinh ý và tầm quan sát của một Alpha rất cao, Ôn Sở vẫn kịp thu lại hết. Cô có chút ngẩn ngơ, cái biểu cảm nghiêm túc và căng thẳng đó..Rất hiếm khi bắt gặp ở người bạn thân.

Hạm Tư Dao đưa tay miết nhẹ mái tóc. Nàng không trả lời, đôi mắt của thiếu nữ xinh đẹp hơi rung nhẹ. Mãi một lúc sau, nàng mới thở dài, đáp lời một cách ưu tư: "Tiền tiết kiệm, tiền kinh doanh thu từ gốc, tiền thưởng của các cuộc thi, cùng với tiền bán đất."

Ôn Sở hơi xoay xoay mép tách cà phê. Ánh mắt căng vào, không còn sự nhởn nhơ hay tự tại nữa. Cô biết âm tiết và ngữ điệu kia là có chủ ý gì, cũng biết dựa vào sắc mặt của Tư Dao mà thấu.

Sao lại có chút buồn phiền và u sầu..

Ôn Sở hít một hơi, có cảm giác ngột ngạt và khó nói. Cô nâng miệng, từ tốn nhả lời e dè. Đôi mắt của Alpha híp lại đầy sắc lạnh, bén như một lưỡi dao:

"Nhưng với những số tiền ấy..thì cậu mua nhà, mua xe rồi sống không ổn sao? Công việc ở công ty ở mức trung bình, có ăn có nghỉ, lương lại cao..làm như vậy thì chí ít chủ như cậu nhiều lúc cũng sẽ cảm thấy không ổn."

Hạm Tư Dao hơi lảng đôi ánh mắt về hướng khác, khoé môi nâng lên rồi lại nhu mì kéo lại. Bộ dạng hiện ra chính là rất nhiều tâm sự.

Ôn Sở thấy ở khoé môi của người bạn Beta hiện lên một tia cười miễn cưỡng và đầy trào phúng. Dường như là mệt mỏi nhưng cũng bất đắc dĩ cùng cực.

Sự xinh đẹp pha lẫn một chút lo âu.

Không biết vì sao, Ôn Sở đột ngột lại cảm thấy một nỗi niềm khó nói. Âm tiết của một Alpha đang cố tình giận dỗi vì thế lại bị đè nén, Ôn Sở dịu giọng hỏi tiếp:

"Tư Dao...cậu ổn không. Nếu không lo được về mặt kinh tế thì cứ nói với mình. Mình về lấy lòng mama, dù sao cậu với mẹ mình cũng rất thân thiết mà. Còn nếu cậu không muốn dùng thì mình sẽ lấy tiền của mình cho cậu, cậu không cần phải trả lại."

Hạm Tư Dao theo ý tứ mà quay lại. Ánh mắt xinh đẹp đầy tâm trạng chiếu tới. Mái tóc dài màu nâu đen óng ánh khẽ bay bay bởi một cơn gió lùa. Hạm Tư Dao khuấy khuấy tách cà phê. Một chút thoả mãn dâng trong lòng bởi lời đề nghị của Ôn Sở.

Điều đó chứng tỏ Ôn Sở như cũ vẫn thật lòng quan tân đến nàng.

"Cảm ơn cậu...nhưng mà cái tôi lo không phải vấn đề kinh tế. Nếu cứ như hiện tại, thì tôi vẫn làm chủ và điều hành, kiểm soát vững vàng công ty Chiến Lược Kinh Doanh T 2 năm nữa. Thế nên, cái mà Hạm Tư Dao tôi lo lắng lại là chuyện khác."

Là một Alpha cấp S. Chỉ trừ vấn đề đυ.ng chạm với các Omega khác có chút rối loạn và không thể thích ứng thì mọi bản năng, là sói đầu đàn vẫn không lẫn đi đâu được. Ôn Sở hơi co đồng tử, chớp chớp mắt liền nhíu mày suy ra.

"Chuyện cậu lo lắng có liên quan đến việc cậu thành lập công ty..?"

Hạm Tư Dao thoáng thở dài, cuối cùng như chìm vào suy nghĩ mà gật đầu. Nàng nhìn tới gương mặt quen thuộc kia, rất rõ ràng thấy ý tò mò tràn trề.

Quen biết Ôn Sở rất lâu, nàng tự nhiên cũng biết bản chất của Sở Sở ra sao..

Cũng biết bản thân là có một tình cảm chưa thể nói..

Được Ôn Sở quan tâm, nàng đã thực nhộn nhịp.

Hạm Tư Dao miễn cưỡng thoát ra khỏi một số hình ảnh. Nàng hơi nghiêng người, bí mật nhìn tới nhân viên Beta tên Bách Đông Giang một chút, sau đó đảo tầm mắt đặt lên Ôn Sở.

Tâm tư trôi dạt một cách vô ý, nàng chính là không bình tĩnh lý trí mà đem ánh mắt quyến rũ chiếu tới Ôn Sở..

Một cái gọi từ miệng người đối diện, Hạm Tư Dao lấy liền giựt mình. Có chút hoang mang thu hồi lại thái độ. Vẻ băng lãnh biến hoá, nàng sợ rằng sẽ làm cho Ôn Sở nghi ngờ mà phát giác. Tiếng à ừm từ cuống họng phát ra, sau đó liền nặng nề đáp lời câu hỏi trước đó.

"Mình cố gắng bằng mọi giá phải thành lập công ty chỉ tuyển dụng Beta, là vì mình muốn tìm ra kẻ đã hại chết anh mình..."