Đêm hỗn loạn đó cũng đã qua. Sáng hôm sau, cha mẹ của Chevi trở về. Khi nghe tin hai đứa con yêu dấu của mình suýt mất mạng, họ lền bỏ vội cả công việc rồi lên đường về ngay.Chiếc xe ngựa tinh sảo dừng ngay trước cửa hoàng cung. Bước xuống là một đôi nam nữ với vẻ ngoài uy nghiêm, có khí chất khác xa người bình thường.
Những người có mặt ở đó vội cúi chào:
- Chào mừng hoàng đế bệ hạ và hoàng hậu đã về
Họ dường như chẳng quan tâm nhưng trên mặt lại hiện rõ nét lo lắng
- Các con của ta hiện giờ đang ở đâu.
- Xin mời bệ hạ và hoàng hậu đi đường này. - Một kị sĩ xung phong đi ra dẫn đường cho hai người.
Đến nơi, họ thấy Kili đang bế Chevi đi dạo. Thấy hai đứa con của mình không sao, hai người mới an tâm hơn phần nào. Thấy bóng dáng của cha mẹ dần đến gần, Kili cũng vội vàng chạy đến. Vừa thấy họ, Kili liền hỏi:
- Con nhớ hôm qua cha mẹ bảo đến nhà công tước để bàn chuyện công việc đến tận tối nay mới về nhưng sao vừa sáng nay đã về rồi
Con còn hỏi. Mẹ còn không biết khi đi hai đứa sẽ xảy ra chuyện này, ai ngờ chỉ cần một chút nữa thì mẹ đã mất cả hai đứa. - Vẻ mặt hoàng hậu rất buồn, tựa như sắp muốn khóc đến nơi.
Ở trước mặt người dân và các quý tộc, hoàng hậu là một người phụ nữ mạnh mẽ, dù trong bất kì trường hợp nào cũng không để hở điểm yếu nhưng trước mặt chồng và các con, bà là một người mềm yếu, rất dễ buồn dù chỉ là một chuyện nhỏ nhặt nhất.
Thấy vậy, hoàng đế an ủi hoàng hậu, ông nói:
- Nàng đừng khóc, ta biết nàng rất thương hai con nhưng đây không phải là lúc. Ta chắc chắn sẽ khiến cho bọn chúng phải trả giá.
Kili chen vào nói:
- Thưa cha, con dám chắc đây không phải là một vụ tấn công bình thường mà là ám sát. Những kẻ đó không phải nhắm vào con mà chính là em gái. Vì thế, chắc chắn có kẻ chủ mưu đứng đằng sau.
- Đúng, ta cũng nghĩ giống con. Vì để bảo vệ gia đình này ta sẽ làm mọi thứ.
Sau một cuộc nói chuyện căng thẳng, ai cũng đã vui vẻ hơn rất nhiều. Họ nhìn vào Chevi đang lẳng lặng nghe họ nói nãy giờ. Vì cảm nhận được tình thương mà cô cũng bất giác nở một nụ cười hạnh phúc.
Gia đình này thật sự rất khác với gia đình kiếp trước của Chevi. Khác, thật sự khác lắm. Một gia đình luôn yêu thương cô hết mực, cho cô thứ tình thương mà cô muốn chứ không phải là thứ tình cảm giả dối, lâu dẩn rồi sẽ đổi thay đó. Đúng kiếp trước của Chevi, nó nhuộm một màu u ám.
- Thưa mẹ, con về rồi đây. - Cheaeon vừa đi học về chạy vào ôm chầm lấy mẹ.
Mẹ cô sắp cơm ra, trên bàn toàn là những món ăn cô thích.
Bà dịu dàng nói:
- Con gọi em dậy ăn cơm đi, tôi qua nó học khuya quá nên ngủ đến tận bây giờ đấy.
Thấy mẹ nói vậy, cô liền lên phòng gọi em trai ăn cơm. Cả ba người cùng quây quần bên mâm cơm ở khu ổ chuột cũ nát. Dù trước đó, gia đình cô có tận bốn người và còn rất hạnh phúc hơn bây giờ.
Ba mẹ của Cheaeon đã từng rất hạnh phúc. Nhưng do một điều gì đó mà cô dần thay đổi. Ông không còn như trước nữa. Ông ta thường hay đánh đập ba mẹ còn cô. Nhiều lúc còn nhậu nhẹt, cờ bạc đến tận đêm mới về. Thời gian dần trôi đi, những hành động ông ta làm còn quá đáng hơn nữa, thậm chí là dẫn gái về nhà. Vì không chịu nổi nữa mà mẹ cô quyết định li hôn và dẫn cô cùng em trai mới chào đời rời khỏi nhà.
Tuy mẹ cô đã cố gắng làm việc hết sức để nuôi hai đứa con nhưng vì điều kiện gia đình nên ba mẹ con cô chỉ có thể sống trong một căn nhà cũ kĩ ở khu ổ chuột tồi tàn này. Tuy cuộc sống nghèo khó nhưng Cheaeon vẫn cảm thấy rất hạnh phúc vì gia đình cô luôn ấm áp và yêu thương nhau.
Đang ăn cơm, mẹ cô hỏi:
- Mẹ có quen một người. Ông ấy đối xử rất tốt với mẹ. Ông ấy cũng đã cầu hôn mẹ rồi, các con nghĩ mẹ có nên tiến thêm bước nữa không?
Cheaeon nghe vậy thì lhì liền dồng ý luôn vì cô nghĩ mẹ có thể thoát ra sự ám ảnh sau cuộc hôn nhân đó và tìm được hạnh phúc cho riêng mình thì hạnh phúc biết bao.
Em trai cô suy nghĩ một hồi rồi cũng đồng ý.
Vậy là sau hôm đó khoảng một tháng, mẹ của cô và người bà yêu cũng đã tổ chức lễ đính hôm. Cô cùng em trai cũng được chuyển đến nhà cha dượng sống luôn, chứ không phải là căn nhà cũ nát kia nữa. Nhà của cha dượng họ thật sự rất to, nội thất bên trong còn rất tinh sảo vừa nhìn đã biết là kiểu dành cho nhà giàu. Cha của họ con có một đứa con gái riêng mà vợ cũ để lại. Trước mặt mẹ và cha, cô ta vô cùng ngoan ngoãn, ngay ngày đầu đã lấy được lòng mẹ Cheaeon nhưng trước mặt cô và em trai thì lại ngang ngược và kiêu ngạo không coi hai người ra gì. Thời gian dần dần trôi như thế còn hành động của cô ta thì ngay càng quá đáng hơn. Tuy vậy nhưng mẹ cô chỉ lại đứng ra bênh vực cô ta và thậm chí còn trách mắng hai người và coi như đay là chuyện bình thường, cha thì tất nhiên là sẽ yêu thương cô ta hơn vì đó là con ruột của ông mà.
Rồi dần dần mẹ cũng ai quan tâm Cheaeon và em trai hơn và khoảng cách của ba mẹ con họ càng ngày càng lớn dần. Thậm chí có những lần cô tự hỏi: "Con nuôi còn quan trọng hơn cả con ruột sao" và bất chợt rơi nước mắt. Sống ở trong một cái gia đình mà mình có tất cả mọi thứ nhưng lại thiếu đi tình thương nó thật sự giống như địa ngục vậy, nhiều lúc Cheaeon chỉ muốn gia đình họ chở lại như xưa. May mà có em trai luôn cạnh bên làm cô lúc nào cũng giữ được sự vui tươi như ngày đầu.
Rồi cái ngày bi kịch đó cũng đến. Hôm đó, em trai cô vì cứu con riêng của cha mà gặp tai nạn rồi ra đi mãi mãi. Lúc đó, Cheaeon đau khổ tột cùng vì người thân duy nhất bên cạnh mình cũng không còn nữa. Vậy mà lúc đó cha dượng cô lại vô cùng thản nhiên, cô con gái được em trai cô cứu cũng như chưa có chuyện gì xảy ra và đến cả mẹ, người cô cho rằng sẽ rơi nước mắt lại vô tâm đến nỗi không một chút buồn đau gì.
Lúc đó, Cheaeon chỉ biết hét vào mặt mẹ rằng:
- Mẹ của bây giờ khác rồi. Người mẹ yêu thương con vô bờ bến bây giờ đã không còn nữa rồi.
Sau đó, cô nhốt mình trong phòng, tách biệt với bên ngoài. Còn hai người được gọi là cha, là mẹ kia lại dường như chẳng quan tâm, thậm chỉ cả một câu gọi ra ngoài cũng không có. Từ đó, Cheaeon chỉ chăm chăm ở trong phòng, chỉ bao giờ cần thiết thì mới ra ngoài. Sở thích duy nhất của cô chính là đọc truyên. Tình cờ một lần, khi đang lướt mạng xã hội thì Cheaeon thấy bộ truyện "Chúng ta là định mệnh của nhau" . Khi đọc, cô dường như lại chẳng quan tâm mấy đến nữ chính mà thay vào đó mà lại bị thu hút bởi nhân vật phản diện. Cheaon vừa ngưỡng mộ cũng vừa ghen tị vì Chevia có một gia đình hạnh phúc đồng thời cũng thấy cô ấy đáng trách vì có một gia đình như thế mà lại không biết trân trọng.
Sau khi đọc xong bộ truyện ấy, khi vừa thức dậy Cheaeon đã trở thành Chevia, một người mà cô vô cùng ghen tị vì có gia đình hạnh phúc. Lần này, Cheaeon sẽ giữ vững hạnh phúc gia đình bằng mọi giá và cô nghĩ chắc rằng em trai ở trên kia cũng sẽ rất vui mừng cho cô.