“Thợ săn các ngươi kiếm chút tiền cũng không dễ, đều là liều mạng ở trong núi.” Ô quản sự cảm khái.
Lý Nguyên chợt nói: “Đi Thiên Hương Lâu, được không?”
Ô quản sự:…
Cho rằng tiểu tử ngươi muốn làm có lệ với ta, không nghĩ tới lại muốn mời ta đi Thiên Hương lâu?
Thiên Hương lâu, là câu lan trong huyện Sơn Bảo, là địa phương người nghèo phải dừng bước, Ô quản sự muốn đi nơi đó một lần, nhưng cũng phải quyết tâm lắm mới có thể.
Nếu vậy thì…
Ô quản sự chuyển đề tài, nói: “Nguyên ca nhi có thành ý như vậy, ta từ chối cũng không tốt. Nhưng lúc này là thời gian tửu lâu bận rộn, chờ giờ Hợi rồi đi, được không?”
“Được.” Lý Nguyên cười nói: “Vậy lát nữa ta quay lại.”
Ô quản sự xoay người vội vàng đi, Lý Nguyên cũng tạm thời rời khỏi quán rượu Hành Vu.
Hôm nay hắn phải biết rõ chuyện của Huyết Đao Môn, sau đó lập tức đưa ra quyết định.
Sau khi ăn xong bát cơm chiên ở đầu đường, Lý Nguyên chờ bên cạnh quán rượu Hành Vu, đồng thời lẳng lặng nhìn khách nhân trong tửu lâu người đến người đi.
“0~1”, “1~2”, “2~3” đều có…
Đột nhiên, một “39~40” chiếm lĩnh tầm nhìn của Lý Nguyên.
Ánh mắt hắn thoáng nhìn, thấy được trường đao tinh xảo bên hông đối phương, rồi hắn liền xoay lại thu hồi tầm mắt để tránh rước lấy phiền toái không cần thiết.
Binh khí, độ thuần thục của kỹ năng, cảnh giới, đều ảnh hưởng đến thực lực tổng hợp.
Nếu hắn đổi một cây cung tốt hơn, chắc là có thể mạnh hơn vài phần.
Trong gió lạnh, hắn lẳng lặng chờ đợi.
Sáng nay trước khi ra ngoài đã nói qua với Diêm tỷ, nàng cũng sẽ không quá lo lắng.
Tuy nhiên, việc chuyển nhà phải được giải quyết càng sớm càng tốt.
Chỉ có ở Ngân Khê này, trị an mới thật sự tốt.
Chỉ chốc lát sau, Ô quản sự đi ra.
Hai người đi đường một lát, tới Thiên Hương lâu.
Lần đầu lạ, lần hai quen, Lý Nguyên trực tiếp điểm bài Vân Nương.
Vận khí của hắn không tồi, Vân Nương vừa mới tiếp xong một vị khách không bao lâu, vốn định đợi thêm một lát nữa, nhưng lúc đứng ở lầu cao cách rèm nhìn thấy thiếu niên dưới lầu, Vân Nương vội vàng sửa sang lại trang điểm rồi xuống.
Cô nương bên cạnh vừa nhìn liền hiểu được điều gì, vì thế lục tục lại gần nhìn.
Thấy trong phòng khách có một thiếu niên đang đứng, tướng mạo không có gì đặc biệt, nhưng cũng không xấu. Quan trọng hơn là có vài phần trầm ổn tĩnh khí cùng khí lực uy vũ.
Các cô nương cười hì hì.
Vân Nương vung khăn hương vỗ nhẹ Lý Nguyên một cái, đôi mắt đẹp lưu chuyển, phong tao nói: “Không phải nói không được sao?”
Lý Nguyên cười và không nói gì.
Chợt, Vân Nương dẫn hắn và Ô quản sự vào phòng, sau đó lại gọi thêm một cô nương đến tiếp Ô quản sự.
Tiệc tùng, rượu nóng……
Chỉ chốc lát sau, Ô quản sự ôm kỹ nữ kia vào phòng.
Vân Nương cười hì hì nhìn hắn, trêu chọc hỏi: “Hôm nay đã trễ thế rồi, không đến mức vẫn về nhà tìm nương tử chứ? Có muốn nô gia hầu hạ hay không? Nếu muốn, nô gia đi tắm rửa, cam đoan cho chàng một đêm mộng đẹp.”
Lý Nguyên nói: “Vân cô nương, giúp ta tiết kiệm chút tiền. Lần sau tới, ta sẽ tiếp tục gọi nàng. Đêm nay không ngủ, nhưng tiền ngủ sẽ không thiếu.”
Vân Nương sửng sốt, cười nói: “Cũng thật hâm mộ nương tử nhà chàng nha.”
Lý Nguyên tin nàng mới có quỷ…
Vân Nương nói: “Tiền… nô gia sẽ tiền kiệm giúp tiểu lang quân. Nhưng đêm dài đằng đẵng, tiểu lang quân muốn làm gì với ta đây?”
Lý Nguyên nói: “Tâm sự.”
Hắn rất cần biết về huyện Sơn Bảo.
…
Sáng sớm.
Vân Nương thật sự không kiềm được sự buồn ngủ, nàng ngủ thϊếp đi.
Lý Nguyên thanh toán trước, hóa đơn không kém lần trước bao nhiêu, nhưng bởi vì qua đêm, nhiều hơn chút tiền, tổng cộng sáu lượng bạc.
Hắn nhắm mắt dưỡng thần, lặng lẽ chờ đợi.
Đợi một lát, Ô quản sự mới đi từ trong phòng ra.
Hai người ra khỏi Thiên Hương lâu.
Ô quản sự nói: “Nguyên ca nhi thật trượng nghĩa, lần sau không có việc gì lại tới tửu lâu, Ô mỗ mời mấy chén rượu nhạt vẫn là mời được.”
“Mời thì không cần, nếu tới tửu lâu tự nhiên sẽ không để Ô thúc tốn kém, chuyện làm ăn kính xin Ô thúc chiếu cố nhiều hơn.” Lý Nguyên cười nói.
Ô quản sự cười nói: “Đương nhiên, việc này không cần phải nói nha.”
Lý Nguyên lại nói: “Chỉ là…… có một chuyện muốn hỏi Ô thúc.”
“Chuyện gì?” Ô quản sự tinh thần sảng khoái.
Lý Nguyên nói: “Ô thúc có thân thích ở Huyết Đao Môn không?”
Ô quản sự sửng sốt, bước chân đều ngừng lại, kinh ngạc nói: Ngươi……”
Lý Nguyên đang chờ.
“Ta cũng không có thân thích tại Huyết Đao Môn, những thế lực giang hồ kia đã thuộc thế giới khác với người bình thường chúng ta rồi… Ta chỉ biết là ở phường Ngân Khê, Huyết Đao Môn là cao cao tại thượng.”
Lý Nguyên nói: “Nếu… có người có thể cho Ô thúc vào Huyết Đao Môn, Ô thúc……”
Ô quản sự sửng sốt, chợt mừng rỡ nói: “Nguyên ca nhi…… Không, Nguyên ca, ngươi cứ nói đi, người nọ muốn cái gì? Ta đều có thể cho hết, chỉ cần hắn giúp ta gia nhập Huyết Đao Môn.”