Rishima từ từ mở mắt, nhìn thấy vải bạt màu nâu sậm. Ánh sáng trong lều hơi mờ. Đá ánh sáng bị bao trong một lớp vải mỏng, đặt trong góc phòng.
Nàng nằm trong túi ngủ. Cách đó không xa là Grilled Pigeon. Dưới ánh tù mù của viên đá, nàng nhìn thấy đầu cô ấy quấn băng vải, mắt nhắm nghiền.
Bọn họ đã thắng rồi?
Não vẫn chưa hoạt động trở lại, toàn thân mền nhũn không chút sức lực. Ký ức của Rishima vẫn còn nằm lại ở lúc còn trong bụng kẻ săn mồi thầm lặng.
Đúng lúc này có người mở cửa lều tiến vào. Đó là Imie. Sắc mặt nàng ấy trắng nhợt, môi hơi tái, lảo đảo bước vào lều. Tinker Bell bay đằng sau, cằn nhà cằn nhằn.
"Cậu vừa mới tỉnh lại thôi đấy! Mọi người đều ổn mà."
"Tớ cũng có dùng phép trị liệu đâu, muốn kiểm tra vết thương cho mọi người thôi. Ở trong này mà bị nhiễm trùng thì dở." Imie cười làm lành, nàng phát hiện Rishima đã tỉnh, vội vàng hỏi han, "Cậu tỉnh rồi! Thấy trong người thế nào?"
"Không có sức lực, hơi buồn nôn. Chắc là bị sốc vì hao tốn quá nhiều ma lực. Tôi đã ngủ bao lâu? Hydra sao rồi?"
"Tròn một ngày. Hydra lên cơn sốt vì vết thương nhưng vẫn còn nằm trong kiểm soát. Wang đang canh trừng. Khả năng tự phục hồi của Bán Long nhân rất mạnh." Tinker Bell an ủi.
Rishima gật đầu, nhìn quanh lều một vòng, thấy thiếu người liền hỏi tiếp: "Mini đâu?"
"Hai anh em Gemi và Mini thương nhẹ hơn. Sau khi nghỉ đủ thì họ vào bụng kẻ săn mồi tìm kết tinh của nó rồi."
Kết tinh của quái vật cấp lĩnh chủ đáng giá cả về mặt giá trị lẫn tác dụng. Một viên có thể mua một căn biệt thự tầm trung ở khu phố sầm uất nhất của Livita. Chỉ cần có thực lực đi săn gϊếŧ, đổi đời chỉ sau một đêm. Tất nhiên là đám quái vật cấp lĩnh chủ là một đống xương khó gặm.
Sau khi rời đầm lầy Deeper, họ sẽ đến vùng nghèo nàn nhất Maverlous, kết tinh không có chỗ để bán. Nhưng nó có thể dùng cho việc khác.
Rishima lại buồn ngủ, không mấy chốc lại thϊếp đi. Imie cũng nghỉ ngơi. Xung quanh yên ắng không có tiếng cười đùa như ngày thường.
Đoàn người phải nán lại năm ngày cho đến khi các thành viên vừa có thể di chuyển, vừa có thể đảm bảo an toàn cho bản thân.
Hai cánh tay để trần của Hydra vẫn còn quấn băng vải. Tổn thương từ dịch dạ dày không dễ dàng hồi phục, còn có khả năng cao là sẽ để lại sẹo. Hydra cũng không để ý, nhưng khi Rishima nghe Imie nói vậy thì đã không thèm nói chuyện với hắn.
Hydra nhìn chu nho nhỏ bé đang bàn chuyện với Wang, môi mím chặt, mặt đen như đáy nồi. Hắn bị nàng cố tình bỏ qua rất nhiều lần, đếm không hết. Hắn biết Rishima tức giận vì hành động bốc đồng của mình, cũng đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị giận dỗi. Nhưng đến khi Rishima thật sự không muốn trò chuyện như năm ấy hắn lại không chịu nổi. Hắn thà bị đánh chứ không muốn bị bỏ qua như vậy.
"Lần sau cô tìm đứa khác nói rồi chuyển lời lại cho tôi được không?" Sau khi bàn kế hoạch xong, Wang nói bằng giọng điệu buồn bực, "Thằng Hydra trông như muốn làm món gỏi đại bàng ấy."
Wang cảm thấy lưng mình bị nhìn đến bốc lửa luôn rồi. Sao người ta giận nhau đứa chịu khổ lại là anh? Hydra cứ bắt chuyện là nàng luyện kim thuật sĩ tóc trắng lại lôi anh ra bàn bạc.
Rishima không đáp, nàng đi thẳng đến chỗ Hydra và túm anh chàng vào lều của mình. Toàn đoàn Cyclone ngơ ngác, chỉ có mắt Imie sáng rực lên.
"Rishima..." Hydra cất tiếng.
"Anh biết sai chưa?" Rishima hỏi thẳng.
"... Rồi." Thật ra là chưa, nhưng không dám nói. Cho thêm mười cái gan cũng không dám.
"Lần sau còn dám?"
"Không." Dám. Chỉ cần Rishima gặp nguy hiểm, hắn vẫn sẽ lao đầu vào.
"Hừ!" Rishima ép Hydra ngồi xuống thảm, còn nàng thì đứng nhìn hắn từ trên cao. Thiếu nữ tóc trắng khoanh tay, mặt giận dỗi. Bán Long nhân thất thần, thấy nàng thật đáng yêu.
"Nếu anh còn dám làm vậy thì..." Thiếu nữ hùng hồn, nhưng không nghĩ ra được lời đe dọa nào. Nàng thật sự không nỡ nói rằng chúng ta sẽ cắt đứt mọi quan hệ. Cuối cùng quanh đi quẩn lại chỉ có thể nói, "Thì phải gọi tôi là chị!"
Hydra thiếu chút nữa bật cười. Hắn nhớ lúc còn nhỏ Rishima vì sinh trước ba tháng nên hay dụ dỗ hắn gọi chị. Đến tận khi hai người học chung cấp hai cũng chưa từ bỏ. Đây quả thật là một hình phạt nặng.
Rishima nhìn qua cũng biết bán Long nhân có ý gì, vừa giận vừa dỗi nhào lên xoa nắn mặt hắn. Thanh niên tóc đỏ không né tránh, ngồi yên cho nàng tùy ý tàn hại khuôn mặt mình.
Kế hoạch định trước bị chậm trễ vài ngày. Kết tinh của kẻ săn mồi thầm lặng đã được lấy ra. Cơ thể nó vẫn nằm im lìm tại đó, sẽ mất vài trăm để phân giải thành chất dinh dưỡng cho đầm lầy. Số lượng quái vật trong lãnh địa của kẻ săn mồi sụt giảm nghiêm trọng, cũng khiến mọi người có thể an tâm nghỉ dưỡng.
Rishima nhìn cơ thể đã chảy khô hết dịch dạ dày của nó, vuốt cằm suy nghĩ về việc tái chế rác thải. Thực chất thì da thịt của nó không giá trị trong việc chế tạo vũ khí và trang bị. Nhưng nàng nhớ rằng lượng độc tố trong cơ thể nó nhỏ đến mức có thể bỏ qua. Nếu nàng vá lỗ thủng Hydra gây ra lại và cải tạo bên trong tạo thành đường hầm xuyên qua Deeper thì sao nhỉ?
Uy áp kẻ săn mồi thầm lặng sẽ khiến cho lãnh địa của nó sẽ thành nơi vô chủ trong vài trăm năm, sẽ không có một con quái cấp lĩnh chủ nào mò tới chiếm địa bàn. Những con quái nhỏ thì càng không.
Họ lấy thành Warz làm doanh địa, nhưng cũng không thể sống tách biệt với thế giới bên ngoài. Deeper trở thành một bức tường thành kiên cố nhưng cũng là trở ngại trong việc di chuyển. Độc khí và quái vật sẽ ảnh hưởng tới thời gian lên đường. Nàng sẽ không để bất kỳ trận pháp truyền tống dẫn vào thành Warz được phép tồn tại ở bên ngoài. Quá nguy hiểm. Nếu có kẻ lấy được mật mã, quân địch sẽ đánh thẳng vào trong nhà. Vì vậy một con đường an toàn và tiết kiệm thời gian nên được tạo ra.
"Dù sao đây cũng là một công trình lớn." Rishima lẩm bẩm, một mình nàng có thể làm được nhưng sẽ mất rất lâu. Quanh đi quẩn lại vẫn là vấn đề nhân lực. Mong Medissa có thể mang về nhiều luyện kim thuật sĩ và công trình sư.
Đoàn người lại lên đường, làm bạn với món bánh nén khô càng ngày càng cứng hơn đá. Tinh thần và dạ dày đều bị đầm lầy đả kích đến khô kiệt. Đến khi họ bước ra khỏi Deeper, một lần nữa thấy ánh mặt trời, cảm giác như là cách mấy đời.
"Ôi Hetas! Con yêu ngài quá!" Lovely nằm vật ra nền đất, để ánh nắng giữa ngày chiếu lên cơ thể mình.
"Hít hà. Hít hà. Hít hà. Không khí trong lành làm sao!" Grilled Pigeon bay lượn mấy vòng trên bầu trời như một chú chim bị nhốt trong l*иg nhiều năm, cuối cùng cũng được về với tự do.
Cô nàng sát thủ Mini túm áo Imie lắc lư gào khóc đòi ăn. Giờ cho cô ăn gì cũng được, miễn là không phải bánh nén khô. Hầu hết các thành viên khác trong đội cũng chạy nhảy khắp nơi, leo cây lội suối, thi thoảng lại phát ra mấy thanh âm vô nghĩa.
"Trông giống phạm nhân vừa mới mãn hạn tù." Rishima cảm thán.
"Cũng có thể là bệnh nhân tâm thần được ra ngoài chơi." Wang còn ác hơn. Trong mắt anh bây giờ thì đàn con thơ này trông như một bầy khỉ đang nổi điên vậy.
Thiếu nữ tóc trắng phì cười. Đoàn trưởng Cyclone cũng mỉm cười. Mọi người bị nhốt nhiều ngày, tinh thần căng chặt, cho giải tỏa chút đi.
Nơi họ đang đứng là bình nguyên Yagi. Gần đấy chỉ có lãnh địa của tử tước Brown. Thành Warz nằm ở vùng biên giới, bị một nhánh sông Raia chia tách với đại lục.
Theo kế hoạch, họ sẽ đi vòng qua đường núi để tránh kinh động đến dân chúng trong lãnh địa. Nhóm của Rishima đã bị chậm chễ trên đường, lúc này phải nhanh chân lên thôi.
Mọi người gọi thú triệu hồi và tiếp tục lên đường. Lãnh địa Brown nằm cạnh một dãy núi tầm trung. Trên núi cây cối xầm uất, thi thoảng sẽ có người vào đi săn. Đường họ đi nằm sâu trong rừng, không sợ sẽ bị phát hiện. Còn thú dữ? Có đáng sợ hơn kẻ săn mồi thầm lặng không?
Mọi người đi từ sáng đến tận lúc mặt trời chuẩn bị đi ngủ mới đến nơi. Cả nhóm đứng ở bờ bên này, cách một dòng sông mênh mông nhìn tòa thành cao lớn đang nằm ẩn trong lớp sương mù tím đen đằng xa xa.
Deeku nhìn màn sương hồi lâu rồi gật đầu chắc chắn: "Không phải oán khí."
"Đêm nay hạ trại nghỉ tại đây. Sáng sớm mai chúng ta sang đó tìm kiếm trận pháp." Rishima quyết định.
Không ai có ý kiến phản đối. Big Brother phân công người dựng lều và đi săn. Nửa tháng chịu khổ trong đầm lầy Deeper, phải ăn tốt một chút.
Đúng lúc này, một con Tầm Điểu màu trắng xám hạ cánh xuống cánh tay Imie. Trên chân nó cột ống đựng thư. Nữ mục sư lấy tớ giấy rồi chạy đến chỗ Rishima và Big Brother.
"Rishima. Anh cả. Có thư từ Medissa."
Thiếu nữ chu nho đưa thức ăn mình đang xử lý cho người khác, nhận lấy thư từ tay Imie.
[Một nhánh bang bọn tôi và người chơi ở Lunase đã đến thành Livita. Quân Đoàn Tham Lam của Seven Sins cũng đi cùng chúng tôi trước.
---Medissa]
"Mấy cậu ý nhanh thật đấy." Imie cảm thán.
"Culi sắp đến rồi." Big Brother vui vẻ.
"Này, tôi để Foxie đi lừa tiền tử tước Brown được không nhỉ? Y đáng tin cậy hơn Lovely" Rishima tự hỏi. Ban đầu nàng tính để cậu chàng mị ma dùng mỹ nhân kế. Cơ mà Foxie thông minh và tâm cơ hơn. Y nhất định sẽ vét sạch kho bạc của lão già kia.
Lovely đang giúp dựng trại: "???" Muốn tôi làm gì cơ???
Rishima cũng không nghĩ Medissa đi nhanh đến vậy. Chắc hẳn họ đã lên đường không ngừng nghỉ. Đúng như dự đoán, Foxie sẽ đến Warz.
"Không biết hội Lucas sao rồi?" Imie tự hỏi, "Nhưng sao cậu không để Medissa đến Logant tìm Azeal?" Dù sao cô nàng kỵ sĩ cũng đóng đô ở Lunase, thân thiết với bạn của Rishima hơn.
Thiếu nữ tóc trắng đáp: "Vì tôi tin tưởng người của bang Slave of Money hơn. Còn Azeal thì tôi chỉ cần một người đưa tin tôi đang ở đâu, cậu ấy sẽ tự hiểu."
Nàng tin Lucas sẽ không nói ra những lời chưa qua xử lý của đại não. Nhưng lại không dám chắc người của bang anh ta có nói lỡ gì không, để Seven Sins hiểu lầm chẳng có lợi gì cả. Còn bên phía Logant, Azeal luôn tin nàng tuyệt đối, cậu ấy cũng sẽ không để ai hiểu lầm ý nghĩ của nàng.
Trời tối hẳn, mọi người quây quần bên bếp lửa ăn những món ăn tuy giản đơn nhưng nóng hổi. Cảm giác sự khổ cực bao ngày qua bỗng dưng tan biến. Chẳng ai nói với nhau câu nào, chỉ tập trung ăn uống.
Khu vực gần thành Warz rất an toàn, không có quái vật, thú dữ hay kẻ gian dám lui tới. Wang lập trận pháp phòng thủ xung quanh khu lều trại, không cần phải chia ca canh gác. Mọi người vội vàng tắm rửa rồi chui vào lều ngủ một giấc thật sâu. Những ngày ở trong Deeper không có nổi một giây thả lỏng, chỉ dám nhắm mắt nghỉ ngơi. Giờ tất cả mọi người cần ngủ thật ngon để bù lại năng lượng.
Sáng sớm hôm sau, mặt trời vừa mới ló dạng, sương sớm còn đọng lại trên những cành cây. Rishima đi ra khỏi buồng xe, cặp đồng tử lam còn ngái ngủ hơi híp lại. Hydra đứng đằng sau nàng, nhìn trông tinh thần sáng láng.
"Ăn sáng trước rồi làm ha?" Thiếu nữ chu nho hỏi Big Brother.
"Ừ. Mấy đứa! Tỉnh tỉnh tỉnh! Dậy ăn uống rồi còn làm việc."
Cả đoàn Cyclone kêu ca ai thán, nhưng động tác lại rất nhanh nhẹn, vệ sinh cá nhân. Bữa sáng đơn giản chỉ là bánh mì ăn chung với các loại mứt và trà hoa quả do Tinker Bell chế tác.
"Chặt cây làm thuyền?" Wang phủi bụi vụn bánh mì trên tay rồi quay sang hỏi mọi người.
"Làm bè trúc tạm đi. Tôi thấy gần đây có rừng trúc, trúc mọc lại cũng nhanh hơn." Rishima đáp, quay sang vỗ vỗ vào cánh tay Hydra, "Hydra biết làm bè trúc. Lúc này chưa có điều kiện đóng thuyền. Đợi đông người mình tìm dân chuyên rồi chế tạo luôn một cái xịn xò."
Mọi người cũng không phản đối. Mấy thành viên nam theo Hydra đi chặt trúc, những người ở lại vội vã thu dọn đồ đạc.
Hai chiếc bè lớn nhanh chóng được làm ra. Sau khi thử độ nổi, cả đoàn nhanh chóng xuất phát. Wang và Grilled Pigeon bay trên không dẫn đường.
Bởi vì lần đầu tiên tự chèo bè, ai cũng bỡ ngỡ. Cả nhóm loay hoay, quay vòng tại chỗ, xiên trái vẹo phải cả tiếng đồng hồ trên mặt sông mới cập bờ. Thành Warz còn cách đó 5km.