Khi Đệ Tứ Thiên Tai Thành Chúa Cứu Thế

Chương 21: Trên đường đi

Sáng sớm hôm sau, mặt trời còn chưa kịp ló dạng cả đoàn đã phải lên đường. Nhiều người vẫn còn buồn ngủ, mắt nhắm mắt mở leo lên lưng thú cưỡi.

Rishima ngồi trên lưng Giáp Sư, hai mắt lim dim. Cả người dựa hoàn toàn vào lòng Hydra. Thanh niên che lấp gợn mây đỏ nhạt trên mặt bằng trời tối và làn da màu lúa mạch. Đuôi rồng đáp nhẹ bên eo thiếu nữ, sợ nàng ngã xuống.

Big Brother ngáp dài một tiếng, cố gắng đánh thức các thành viên: "Tỉnh tỉnh tỉnh!!! Tập trung di chuyển!!!

Đáp lại anh là tiếng ngáp, tiếng lèm bèm không rõ chữ và tiếng ngáy. Mấy cậu con trai không thèm để ý hình tượng, nằm bò ra lưng thú cưỡi, ngủ đến chảy cả nước miếng.

Đoàn trưởng đoàn Cyclone quay phía nam đoàn phó, ý định dùng quyền uy của người mẹ đánh thức đàn con thơ. Không ngờ nhìn thấy cảnh Wang hai tay vẫn nắm chặt dây cương, lưng thẳng tắp ngay ngắn nhưng mắt nhắm nghiền, hơi thở đều đặn.

Big Brother: "..."

Chắc hẳn anh chàng có nhiều kinh nghiệm ngủ gật trên lớp và trong giờ làm lắm. Nếu anh không chú ý thì hoàn toàn không phát hiện Wang cũng đang say giấc nồng.

Toàn đoàn đội chỉ có Hydra là tỉnh táo. Nếu bây giờ Quân Đoàn Dị Dạng xuất hiện, chắc chắn có thể xử lý bọn họ chỉ trong tích tắc.

"Hôm qua mấy đứa bay mở party trong lều hay gì mà trông như thiếu ngủ trầm trọng thế?"

"Ngủ không bao giờ là đủ~ Oáp~" Imie che miệng ngáp đến chảy nước mắt, với tay ra sau mò vào mũ áo bào, móc ra một nàng tiên nhỏ: "Trời còn chưa sáng nữa mà anh. Bell, dậy đi dậy đi."

Nữ mục sư cầm tiên hoa lắc lắc, Tinker Bell vẫn ngủ say như chết. Imie chẳng thể lay chuyển được cô, chỉ có thể trả lại chỗ cũ.

"Cứ để họ ngủ thêm một lát đi. Chốc nữa thú cưỡi di chuyển với tốc độ cao sẽ bị xốc dậy thôi." Hydra đi lên ngang hàng với Big Brother. Rishima không biết bị hắn đổi tư thế sang ngồi nghiêng từ lúc nào, mặt quay vào l*иg ngực nam nhân, không lo bị ánh mặt trời đánh thức.

Big Brother: "..." Anh hạn hán lời rồi.

Dù mọi người có buồn ngủ tới mức nào cũng phải di chuyển. Gió lạnh mang theo sương sớm ập vào mặt, xua tan sự níu kéo của Thần Mộng Mơ. Không muốn tỉnh cũng vẫn phải tỉnh.

Rishama mở mắt ra, đập vào mặt là bờ ngực săn chắc được bao vây bởi áo giáp mỏng của Hydra. Thiếu nữ chu nho hiếm khi cảm thấy ngượng ngùng. Đặc biệt là khi thấy bản thân đang dùng tư thế gì ngồi trong lòng hắn.

"Tỉnh?" Giọng khàn khàn, trầm thấp vang lên trên đỉnh đầu.

Thiếu nữ ngẩng đầu, ngơ ngác đối diện với một khuôn mặt điển trai anh tuấn. Cặp đồng tử vàng kim nhìn chăm chú vào nàng, giống như cả thế giới của hắn chỉ có người con gái trước mặt. Tình cảnh sẽ rất lãng mạn, nếu đôi mắt tinh ranh của Rishima không phát hiện vành tai của hắn đỏ ửng.

Thiếu nữ tóc trắng lập tức vứt bỏ ngại ngùng lúc mới tỉnh, vươn tay nâng hai má thanh niên, nhoài người lên. Hydra bị động tác của nàng dọa sợ, hoảng hốt ngửa ra sau, còn thiếu chút nữa ngã khỏi lưng Giáp Sư.

"Ha ha ha~" Tiếng cười tựa chuông bạc của nàng vang lên khắp núi rừng: "Hydra, anh nghĩ tôi sẽ làm gì~?"

Lần này bán Long nhân không thể giấu được rặng mây đỏ trên khuôn mặt. Hydra bị nướng chín. Không biết vì ngượng hay tức, cũng có thể là cả hai. Hắn nhìn thiếu nữ cười tươi trước mặt, thực sự muốn dạy cho nàng một bài học nhớ đời.

Nhưng nhớ lại hành động vừa rồi của nàng, nhớ đến trái tim lỡ một nhịp ngay trong khoảnh khắc đó. Hắn lại chẳng thể làm gì. Hay thật ra là hắn không dám làm? Hydra không thể nói rõ tình cảm của mình dành cho Rishima đã không còn đơn giản là bạn bè từ khi nào.

Nàng là ánh trăng sáng trên trời cao. Một kẻ như hắn liệu có xứng đáng để tiến lên bước nữa không? Hắn là một thứ bị gia đình vứt bỏ, hai tay cũng chẳng còn sạch sẽ, dính đầy máu tươi. Sao có thể xứng đôi với nàng. Rishima thích hợp với những điều tốt đẹp nhất trên thế giới. Trái tim hắn nhói đau, chua xót và ê ẩm.

Hydra đột nhiên im lặng, lông mi rũ xuống che đi suy nghĩ trong ánh mắt. Hắn để Rishima ngồi quay lưng lại với mình, hai cánh tay dài thon chắc bao bọc nàng trong l*иg ngực.

Thiếu nữ cảm nhận được cảm xúc của thanh niên hạ xuống. Hắn giống như một miếng bánh mì rơi xuống chén thuốc bắc, vừa ỉu xìu vừa đắng ngắt.

Rishima cười nhẹ đầy bí ẩn. Hydra thật là một tên ngốc. Ngốc đến mức nàng chẳng nỡ tiếp tục bắt nạt.

Đoàn Cyclone đã hoàn toàn tỉnh ngủ. Ăn dưa là bản chất của con người. Dưa về tình cảm lại càng đắt hàng.

Imie xoa gương mặt, hai mắt mê ly, miệng lẩm bẩm lầm bầm. Người duy nhất nghe được nàng đang nói gì chỉ có Tinker Bell đang ngồi trên vai.

"Hai người họ chắc chắn có gì đó~ cược tấm thân trong trắng của anh cả."

"A~ Hydra e thẹn quá đi! Bạo lên! Đè Rishima ra hôn cho tui!"

"Thiếu mỗi cái lễ đường nữa thôi~"

"Ớ! Sao lại hết rồi? Anh có là đàn ông không đấy?!"

Tinker Bell: "..."

Rốt cuộc anh cả đã làm gì sai mà bị đối xử như vậy? Còn câu nói cuối, chị nhất định đừng để Hydra nghe được. Nếu không sẽ chẳng có ai cứu được chị đâu.

Đoàn người tiếp tục lên đường. Chẳng mấy ngày đã đặt chân lên bình nguyên Deus.

So với những ngày đầu ồn ào nhốn nháo, nhiều ngày lên đường ít được nghỉ ngơi khiến mọi người mệt mỏi và chán nản. Kể cả Rishima luôn vui tươi cũng nằm ườn trong lòng Hydra. Thanh niên đã quen với việc ôm nàng, không còn để lộ ra sự ngại ngùng, còn có thể điều chỉnh tư thế cho thiếu nữ được nằm thoải mái. Trông hắn như đã vứt bỏ những cảm xúc tiêu cực ngày hôm đó.

Rishima nhìn tinh thần uể oải của đồng bọn, vuốt cằm suy nghĩ: "Big Brother! Đi đánh cướp không?"

"Ha?" Đoàn trưởng đoàn Cyclone cứ ngỡ mình bị lãng tai, không thể tin được thiếu nữ chu nho vừa thốt ra những lời gì.

"Bỏ cái suy nghĩ đấy đi!" Nàng đoán được Big Brother đang chạy đến đâu, vội vàng đính chính thannh danh: "Băng cướp Akibar ở gần đây. Đi cướp chứ?"

Akibar là một băng cướp trú ngụ trên bình nguyên Deus, thường chặn đánh các thương đội loại nhỏ đi ngang qua vùng hoạt động của chúng. Nó là một phó bản hằng ngày đơn giản dành cho ma mới khi vừa rời khỏi thôn Tân Thủ.

Băng chỉ khoảng 100 người, thực lực cao nhất cũng chỉ là chính thức, bọn họ có thể dễ dàng xử lý. Rishima đột nhiên đưa ra ý kiến là vì bang Akibar khá giàu. Trước kia đánh phó bản chỉ thưởng chút tiền và trang bị, tài sản của đám ác ôn không thể mang đi. Nhưng giờ họ có thể vét sạch chúng.

"Chiếm của người giàu chia cho người nghèo?" Mini ngây thơ hỏi.

"Không." Wang từ chối thẳng thừng: "Từ giờ số tiền đó là của chúng ta."

Họ cần rất nhiều tiền để xây dựng doanh địa. Không thể để Rishima gánh vác một mình. Đánh cướp tiền tài của mấy tên gian ác trên đường đi là một ý tưởng không tệ. Chắc hẳn thiếu nữ chu nho cũng nghĩ đến phương thức kiếm tiền này.

Wang lấy bản đồ đại lục ra khỏi ba lô, ra hiệu cho mọi người xuống khỏi thú cưỡi. Anh tìm một tảng đá to và tương đối phẳng, trải tờ giấy ra. Bên trên đã được đánh giấu tốt đường đi từ thị trấn Haos đến thành Warz.

"Dọc theo tuyến đường chúng ta đi còn có bảy địa điểm được dùng làm phó bản. Không chắc chắn bây giờ đều còn tồn tại, nhưng năm trong số đó boss đều cất giữ rất nhiều vàng. Chúng ta có thể chiếm lĩnh." Nam pháp sư dùng bút đánh dấu từng vị trí: "Mọi người có ý kiến gì không?"

"Không~" Rishima là người duy nhất lên tiếng đáp lại.

Hydra luôn đi theo nàng. Còn những thành viên còn lại của Cyclone đều dùng ánh mắt ai oán nhìn anh.

Wang ngó lơ tất cả, gật gù cất bản đồ vào túi: "Vậy nghĩa là mọi người đều đồng ý. Đi thôi!"

Đoàn Cyclone: "..."

Thấy chưa!!! Bọn này thật sự có quyền từ chối sao!? Anh cả còn chẳng dám cãi lại.

Vì vậy, dưới sự đàn áp của Wang và thái độ ủng hộ hai chân hai tay của Rishima, đoàn người di chuyển mau chóng đến gần hang ổ băng cướp. Băng Akibar trú ngụ sau một sườn núi thấp. Phía dưới lác đác vài ngôi nhà lợp tranh, căn giàu có nhất được xây từ gỗ và đá.

Đám cướp đang nằm ngủ phè phỡn lăn lóc khắp nơi dưới đất. Chai rượu, thùng bia và đồ ăn vương vãi khắp nơi. Các thiếu nữ quần áo rách nát không thể che đi vết hoan ái trên thân thể, trốn trong một góc ôm lấy nhau khóc thầm. Có vẻ như Akibar vừa ăn mừng sau một vụ cướp.

Cả đoàn người im lặng nhìn tình cảnh trước mặt, áp lực nặng nề quanh quẩn xung quanh họ. Thế giới hiện thực tàn khốc. Mọi người nhận ra tội ác của băng cướp không còn đơn giản như khi còn là trò chơi. Gϊếŧ người, cướp của, cưỡиɠ ɧϊếp. Tội lỗi của chúng chết trăm lần cũng không thể rửa sạch. Nhưng họ có thể trở thành đao phủ không?

"Đây sẽ không lần cuối cùng chúng ta phải gϊếŧ người." Hydra lên tiếng, giọng lạnh băng không độ ấm.

Trong tương lai, họ sẽ phải đối mặt với rất nhiều loại kẻ địch. Nhân từ với đối thủ là tàn nhẫn với chính mình.

Phập!

Một mũi băng nhọn phi ra, ghim thẳng vào l*иg ngực của một tên cướp. Máu bắn tung tóe, gã chết ngay trong lúc ngủ. Không ai phát hiện nguy hiểm đang đến gần.

Tất cả nhìn về nơi mũi băng bay ra, là Rishima. Bàn tay nắm pháp trượng hơi run rẩy, nhưng khuôn mặt nàng không có bất kỳ cảm xúc run sợ hay áy náy nào, chỉ có chán ghét.

"Chúng có tội. Hôm nay chúng ta tha cho chúng một mạng, sẽ có gấp mười, gấp trăm người vô tội sinh khác sẽ phải từ biệt thế giới."

Đoàn Cyclone im lặng hồi lâu. Người hành động đầu tiên là Big Brother. Anh cầm thanh trọng kiếm nhảy từ sườn núi xuống. Hành động của anh đánh thức lũ cướp khỏi cơn say đê mê. Chúng loạng choạng đứng dậy, vơ lấy vũ khí. Đáng tiếc có người nhanh hơn chúng. Big Brother vung kiếm, lưỡi kiếm sắc bén cắt một đường ngọt lịm, bổ đôi một tên cướp.

Phừng!

Vυ't!

Phập!

Quả cầu lửa, mũi tên đồng loạt bay ra. Đoàn Cyclone hành động, các thành viên đều dùng cách riêng của mình để kết thúc sinh mạng kẻ gian ác. Một đám ô hợp say khướt không thể đấu lại đoàn người đã có kinh nghiệm chiến đấu.

Chẳng mấy chốc, băng Akibar không còn ai tồn tại. Wang chỉ huy các thành viên dọn thi thể thành một đống, bậc lửa thiêu đốt.

Lúc này, mấy thiếu nữ bị bắt giữ mới tỉnh mộng, họ ôm nhau òa khóc nức nở. Họ khóc vì vui sướиɠ khi kẻ ác đã phải trả giá cho tội lỗi của mình, cũng khóc cho cảnh ngộ éo le của mình.

"Đa ta các dũng sĩ!!!" Cô gái trông có vẻ lớn nhất là người đầu tiên lấy lại bình tĩnh, lôi kéo các thiếu nữ tiến lên dập đầu tạ ơn.

"Đừng quỳ! Đừng quỳ!" Mọi người bị hành động của họ khiến cho hoảng sợ, vội vàng nâng người lên.

"Cầu xin các ngài hãy mang theo chúng tôi!" Cô gái cầm đầu không chịu đứng lên, cô ta vẫn giữ nguyên tư thế quỳ trán chạm đất, cất tiếng van nài.

"Xin các ngài hãy dẫn theo chúng tôi! Chúng tôi bị cướp đi từ một ngôi làng nhỏ gần đây, bị cướp đi trinh tiết... trở về chưa chắc đã có cơ hội sống..." Tiếng nghẹn ngào của cô giống như con dao cùn cứa vào tim của những người có mặt tại hiện trường. Nỗi chua xót và thương hại áp đảo qua cả cảm giác sợ hãi khi gϊếŧ người. Bọn chúng đáng chết!

Trinh tiết, một thứ gông cùm xiềng xích đeo lên người phụ nữ ở bất cứ thời đại nào. Nó còn bị coi là đáng giá hơn cả tính mạng con người. Kết cục của những thiếu nữ đáng thương này có thể bị gia đình bán cho một gã đàn ông có khuyết tật, hoặc tệ hơn là bị dìm chết dưới đáy sông.

Rishima mím môi, nhìn những thân hình yếu ớt trước mặt. Mười ba người, nhân tộc, tuổi tầm từ 14 đến 18 tuổi, không có thiên phú để trở thành chức nghiệp giả. Nàng không thể đưa họ đi theo. Không phải vì là gánh nặng, mà đầm lầy Deeper không phải nơi người thường có thể tiến vào.

"Chúng tôi sẽ dừng chân ở thị trấn Lilith. Mấy người có thể đi cùng đến đó. Viện mồ côi Sunzae và nông trại Luces vẫn luôn tuyển người làm." Rishima nói xong liền kéo Imie cúi xuống nói gì đó rồi rời đi, để cho các cô gái thời gian suy nghĩ.

Thị trấn Lilith là địa điểm họ lựa chọn để bổ sung lương thực. Nó còn là thuộc địa của thành Livita. Nữ Thần Sinh Mệnh Aziraphael từ bi và cao cả luôn rộng mở vòng tay chào đón những con người đáng thương, nên những nơi thờ phụng ngài đều rất nhân từ với những người cần giúp đỡ. Viện trưởng Sunzae và chủ nông trường Luces đều là người tốt có tiếng, chỉ cần họ chăm chỉ thì sẽ có việc làm và nơi ăn ở.

Imie gật đầu với Rishima, lôi kéo nữ pháp sư cũng là thợ may của đoàn đi lấy vải may quần áo. Trang phục trên người các thiếu nữ không thể tiếp tục mặc. Trong khi đó, các thành viên nam vì để họ thoải mái hơn đã đi xử lý chiến trường và kiểm tra chiến lợi phẩm.