Khi Đệ Tứ Thiên Tai Thành Chúa Cứu Thế

Chương 7: Dị hỏa

Ánh nắng buổi sớm xuyên qua từng tán cây, chiếu rọi xuống mặt đất tạo thành từng mảng sáng. Mấy chú chim sẻ không ngủ nướng, hót líu lo trên những cành cây. Xe ngựa lộc cộc đi trên đường. Lion vừa đi vừa nhai chỗ xoài được Rishima đút lúc khởi hành.

Hydra vẫn ngồi ngoài càng xe, xoay con dao chán nản vô cùng. Hai người đã lên đường được ba ngày, thành Lunase hoàn toàn biến mất sau những rặng cây.

Rishima nhốt mình trong phòng riêng với mấy con rối, có vẻ như để cho chúng tự hoạt động không phải việc dễ dàng. Hắn ít khi thấy cô nàng bị thứ gì đó làm khó.

Bên trong xe ngựa, thiếu nữ chu nho đứng trước con rối màu trắng, vẻ mặt rối rắm. Dị hỏa màu xanh lam bay dập dờn xung quanh, thi thoảng lại cọ vào má chủ nhân thu hút sự chú ý.

"Nhóc càng ngày càng hoạt bát nhỉ!"

Geist là dị hỏa Rishima tự tay thu phục, được trò chơi đánh giá là vật phẩm cấp cam nên trí năng không thấp. Sau xuyên không, nó như hoàn toàn sống dậy, trở thành một cậu nhóc tinh nghịch, thích làm nũng.

Nhóc dị hỏa giống như bật cười, lửa kêu lách tách. Nó bay đến trước con rối, vươn một tia lửa mở khoang ngực ra và bay vào.

Con rối lách cách hoạt động chân tay, vặn vặn đầu, nhìn Rishima qua con mắt đen kịt không có lòng trắng. Hình ảnh có phần kinh dị nhưng nàng không hề sợ hãi, kiễng chân lên xoa cái đầu bóng loáng của nó, khen ngợi.

"Bé con giỏi lắm! Nhưng Geist trở thành "tâm" của rối rồi ai giúp ta luyện kim đây?"

Sự tiếc nuối trong câu nói của thiếu nữ khiến ngọn lửa rối rắm. Nó muốn giúp chủ nhân nhưng được cái này lại mất cái kia. Nếu nó có thể phân liệt thì tốt rồi. Dị hỏa buồn rầu. Con rối gỗ chỉ có hai con mắt, ngũ quan không đầy đủ, nhưng Rishima vẫn có thể nhìn thấy suy nghĩ của nó.

Nàng cười thầm trong lòng. Nhóc dị hỏa của nàng không chỉ đáng yêu còn rất biết quan tâm đến chủ như chiếc áo bông tri kỉ vậy. Hành động của nó cho nàng một hướng nghĩ khác.

Vì muốn con rối có thể sống dậy, Rishima đã thử luyện ra bộ não nhân tạo từ các nguyên liệu có chứa đặc tính "tinh thần". Nhưng đây chẳng phải việc dễ dàng, hoàn toàn đưa các lý thuyết luyện kim sang một trang mới. Nàng có tài và thiên phú, không đồng nghĩa là vô địch.

Rishima đã thử rất nhiều lần không thành công, thậm chí còn suýt làm chính mình bị thương. Thí nghiệm tạm thời bị gác lại.

Nhưng Geist đã cho nàng một ý nghĩ khác. Đó là về dị hỏa.

Hầu hết mọi người đều biết đến dị hỏa là một nhánh biến dị của lửa. Chúng sinh ra từ năng lượng thừa của các quặng đá ma thuật, là món quà Thần Lửa Karol ban cho thế gian. Mọi người phần lớn đều nghĩ dị hỏa là vật tự nhiên, chỉ có khả năng trợ giúp Luyện Kim thuật sĩ chế tạo sản vật. Nhưng chỉ có một nhóm nhỏ những người nghiên cứu sâu về thuật luyện kim vẫn truyền tai nhau rằng.

Dị hỏa cũng là một sản vật luyện kim. Và dị hỏa chính là ""tâm" tốt nhất cho các loại vũ khí ma pháp.

Đây là lý do Rishima không ngạc nhiên khi Geist có thể khiến con rối sống dậy. Ngoài ra, vì nàng từng được đọc về việc này trong một lần làm nhiệm vụ chi nhánh của nghề. Nàng vô tình tìm được phòng nghiên cứu bí mật của Luyện Thánh Kavidia quá cố. Trong cuốn sổ tay ông ấy ghi chép, dị hỏa có thể do chính Luyện Kim thuật sĩ tạo ra. Nhưng vì cuốn sổ được xếp vào vật phẩm không cấp bậc, nên Rishima khi đó chỉ coi đó như một cốt truyện bên lề thú vị.

"Geist, nhóc có muốn thêm vài người anh em không?"

Nhóc dị hỏa đã rời khỏi con rối, nghe vậy liền cháy phừng lên to hơn một vòng, cả ngọn lửa đều như muốn lên án Rishima "Mi có mèo là trẫm rồi còn muốn mang thêm về là không coi trẫm không ra gì đúng không?"

"Hửm, mày không thích sao?" Rishima thắc mắc, không hiểu sao Geist không thích có đồng loại.

Đáng tiếc hai người không có ngôn ngữ chung, Geist chỉ có thể nhảy nhót làm rối tung căn phòng thể hiện sự bất mãn. Bên trong ồn ào đến mức Hydra cũng phải mở cửa vào kiểm tra.

"Cô nhảy disco trong đấy đó hả?" Ủa, Geist làm sao đấy?"

"Tôi hỏi nó muốn có anh em không thì thành ra như vậy. Sách đâu có nói một Luyện Kim thuật sĩ chỉ có một dị hỏa ta. Các dị hỏa ở gần nhau cũng không gây phản ứng xấu mà."

"Con cả khi nghe tin mẹ muốn sinh em cho mình?"

"Hả???" Rishima đầu đầy chấm hỏi.

Hắn đáp: "Geist lúc này như đứa con một đột nhiên một ngày bị báo sẽ có em ấy. Có chút kháng cự?"

Geist bay tới vai thanh niên, nhảy nhảy hai cái như muốn nhắc nàng suy đoán của Hydra là đúng. Nó muốn làm con một! Không muốn có các em!

Rishima im lặng, nhíu mày nhìn một người một lửa hồi lâu. Lâu đến hai người còn lo lắng nàng sẽ dạy cho một bài. Nhưng thiếu nữ cười. Nụ cười đầy ý xấu đã hố Hydra phải bán thân trả nợ.

"Nhóc Geist à~ ta nhầm chút. Không phải là em trai em gái, mà là đàn em."

"Đàn em?" Ngọn lửa ngốc nghếch nào đó ngây thơ hỏi.

"Đúng, là đàn em đó. Geist sẽ là thủ lĩnh, tất cả dị hỏa sẽ phải nghe lời nhóc, có gì tốt cũng phải hiến lên cho nhóc. Và hơn tất cả là tụi nó không dám cướp Rishima của Geist đâu~"

Geist bắt đầu mơ mộng về viễn cảnh mình cầm đầu một đám đàn em, được chúng tôn thờ và ngưỡng mộ. Cả ngọn lửa đều múa may vui vẻ. Hydra nhìn nó lắc đầu thở dài, có trí thông minh nhưng không nhiều lắm. Còn về phía Rishima, trông nàng chẳng có chút hối lỗi hay đau lương tâm nào khi cả nhóc con nhà mình cũng lừa gạt.

Hydra thở dài trong lòng, một lần nữa nhắc nhở bản thân phải cẩn thận khi ở chung với chu nho này. Hắn búng Geist về lại cho Rishima rồi trở lại càng xe, không có thắc mắc vì sao thiếu nữ cần thêm dị hỏa. Kiến thức luyện kim hắn không hiểu, cũng không muốn biết quá nhiều. Với cái đầu thường thường nhảy ra ý nghĩ kỳ lạ xấu xa của Rishima, hắn không muốn vì biết quá nhiều mà bị mang ra làm nguyên liệu luyện chế. Mấy ngày nay nàng nhìn cái đuôi của hắn với ánh mắt thèm khát nhất định phải được rồi.

Rishima híp mắt nhìn bóng lưng bán Long nhân biến mất sau cánh cửa. Nàng ôm Geist vẫn còn đang mơ mộng hão huyền vào trong lòng bàn tay, đi về phía đài luyện kim.

Nàng không có ý định luyện chế dị hỏa. Ít nhất là không phải trong điều kiện đơn sơ như này. Thiếu nữ muốn chế tạo hộp tâm trước, đảm bảo dị hỏa khi tiến vào con rối có thể hoạt động hết khả năng của nó.

Năm ngày sau, khu quặng hoang.

Trong mỏ quặng chỉ có ánh sáng lờ mờ của những viên đá ma thuật lấp ló sau lớp đất đá. Thạch nhũ rũ xuống trên đỉnh đầu. Các lối rẽ ngoằn nghèo rắc rối như mạng nhện.

Rishima cầm la bàn mò mẫm đi đằng trước, suýt chút nữa ngã dập mặt lần thứ mười bảy trong ngày vì vấp phải đá. Chu nho ngoài thiên phú trong việc luyện kim chẳng có điểm nổi bật nào khác, tố chất thân thể còn kém hơn cả con người. Trong tình trạng ánh sáng thiếu thốn, thị lực của nàng coi như bỏ. Vì để không ảnh hưởng đến việc la bàn tìm dị hỏa, hai người không thể dùng bất cứ phương thức chiếu sáng nào phát ra năng lượng, lửa càng không thể.

"Cái la bàn đó có tác dụng không đấy?" Hydra là bán Long nhân, các giác quan đều rất nhạy bén, hoàn cảnh tăm tối không hề ảnh hưởng đến hắn. Thanh niên tóc đỏ nhìn thiếu nữ chật vật trong đêm tối, phân vân.

Nếu hắn bế nàng lên, lấy cái tính cách hay đùa cợt của nàng chắc hẳn sẽ không bỏ qua cơ hội này. Mặc kệ nàng, hắn không làm được. Người này tính tình đôi lúc thiếu nghiêm túc, thường xuyên ở trên đầu hắn nhảy nhót, chẳng biết sợ là gì. Nhưng nàng thực sự là một người bạn đặc biệt của hắn. Một người bạn dù rất nhiều năm không liên lạc, vẫn chưa bao giờ bỏ quên hắn.

Hydra thở dài cuối người xuống, dùng một tay bế bổng thiếu nữ nhỏ nhắn lên. Hắn đời trước hẳn là thiếu nợ nàng nhiều lắm.

"Ớ!?"

Tầm nhìn đột nhiên dâng lên gần 2m, Rishima có chút bất ngờ. Dưới mông là cánh tay cứng rắn như sắt, ngồi hơi cộm. Phía người bên phải dán sát vào vùng ngực nóng hầm hập của nam giới. Ánh sáng quá mù mờ, nàng không nhìn rõ biểu cảm trên khuôn mặt người nam nhân, chắc hẳn là vừa bực vừa ngại.

Hydra vẫn luôn tốt bụng và đáng yêu như vậy.

"U~ anh làm gì thế Hydra? Tư thế này cũng khá là ái muội đó!" Đúng như thanh niên dự đoán, thiếu nữ sẽ không bỏ qua cơ hội trêu trọc anh bạn của mình.

"Cô nghĩ nhiều, đây là tư thế cha bế con gái!!!" Ai đó tức tối phản bác.

"Ôi trời ạ!" Rishima bật thốt lên, nghe giọng điệu có vẻ như nàng kinh ngạc, nhưng nhìn lên mặt chỉ thấy nàng đang cười thích thú: "Hóa ra gu của anh mặn vậy sao~ ?"

"Cô câm miệng lại cho tôi!!!" Hydra gào lên, cả khuôn mặt chín rục đỏ lừ. Trời mới biết mạch não của người con gái trên tay anh nó hay đi theo hướng kỳ quái như vậy.

"Ha ha ha~"

Tiếng cười thiếu nữ vang vọng khắp cả hang động. Thanh niên nửa bực nửa tức, thiếu chút nữa ném luôn nàng xuống.

"Rồi rồi, nhíu mày sẽ mau già đó. Già không dễ kiếm người yêu đâu."

"Tôi không cần yêu đương!"

"Đừng tự lập cờ cho mình thế, dễ bị vả mặt lắm đó~"

"Tôi ném cô xuống thật đấy nhá!" Hydra buông lỏng tay doạ nạt.

Rishima thấy cơ thể mình mất thăng bằng, vội vàng ôm lấy cổ nam nhân. Miệng xin lỗi nhưng thành ý không nhiều.

""Xin lỗi, xin lỗi. Không đùa anh nữa. Về chủ đề chính. Nói thật thì đây là lần đầu tiên dùng la bàn tìm dị hỏa."

Hydra đầu đầy hỏi chấm. Lần đầu tiên dùng la bàn tìm dị hỏa. Vậy nàng sở hữu Geist từ đâu? Dù không phải Luyện Kim thuật sĩ nhưng hắn biết dị hỏa chỉ có thể tìm được ở bên ngoài, đánh quái và phó bản đều không thể đạt được. La bàn mà Rishima đang sử dụng chính là để tìm mấy ngọn lửa kỳ lạ này.

"Tôi bị Geist ăn vạ."

Thiếu nữ đáp, cũng nhớ lại mình và ngọn lửa xanh tinh nghịch gặp nhau lần đầu. Khi đó, cấp bậc luyện kim của nàng mới từ học đồ lên chính thức, vẫn sử dụng loại dị hỏa cấp trắng trò chơi tặng miễn phí cho người mới. Vì sợ cấp nghề sẽ ảnh hưởng đến việc tìm dị hỏa, nên nàng định dùng tiền mua ở Hiệp hội Luyện Kim. Không nghĩ đến, lúc nàng đi khai thác quặng đá trong thành Lunase, một ngọn lửa xanh đột nhiên bay đến sà vào lòng nàng, đuổi không đi.

Sự việc năm đó không nhiều người biết, hầu hết mọi người đều chỉ biết Rishima may mắn đạt được dị hỏa cấp cao từ rất sớm. Nếu họ biết được Geist chủ động đến thì chắc ghen ra mấy tấn chanh mất.

"Nghĩ lại thì Geist tự đi tìm chủ là do tổ kế hoạch thiết kế, vẫn là nó thật sự có ý thức? Hydra, có lẽ việc chúng ta xuyên qua không đơn giản."

..........

Cấp bậc luyện kim: học đồ, chính thức/thuật sĩ, đại sư, đại tông sư, thánh.