Anh ngồi trên băng ghế, lật xem nội dung trò chuyện của ba thanh niên, vẻ mặt biến hóa khó lường.
Tống Tinh Dã đã đoán được anh đang ở phòng tập thể dục?
Tư Hàn hơi ngẩn người.
Nhưng anh phát hiện ra rằng mình không muốn để Tống Tinh Dã thắng mặc dù biết rằng bản thân Tống Tinh Dã cũng là một người cá.
Tư Lộ giới thiệu bạn gái người cá đẹp đến mấy thì cũng không thể có khả năng với Tống Tinh Dã.
Tống Tinh Dã: "Tôi không tìm thấy anh Hàn..."
Cách màn hình cũng có thể thấy một vẻ đáng thương và hụt hẫng.
Điện thoại có tiếng nhắc nhở, Tư Hàn cầm lên xem, sau đó đứng dậy rời khỏi phòng thay đồ.
Tống Tinh Dã: "Xem ra tôi vẫn chưa hiểu đủ về anh Hàn."
Tư Lộ: "Hahaha! Tống Tinh Dã anh thua rồi! Gọi anh Lộ nhanh lên! Nhanh lên!"
Khu vực nghỉ ngơi ở khu bơi, Tống Tinh Dã không muốn thua trong cuộc cá cược mặt đầy do dự, ôi, thằng Tư Lộ này không phải nhỏ hơn cậu sao!
Thích người lớn hơn mình gọi mình là anh là cái tật gì thế?
Tần Thiếu Phàm: "Tiểu Lộ, em đoán anh Hàn đang làm việc, chỉ khi chắc chắn anh Hàn đang làm việc, em mới được tính là thắng."
Tống Tinh Dã: "Đúng vậy, chính là như vậy! Tư Lộ, bây giờ tôi đi tìm anh Hàn tiếp!"
Tư Lộ: "Các anh quá đáng quá rồi! Thực sự hợp tác bắt nạt em!"
Tống Tinh Dã mỉm cười đứng dậy, vừa quay người thì mũi đυ.ng phải một bức tường người ấm áp, nếu không phải cậu phanh gấp thì đã đâm sầm vào người ta rồi.
Mà Tư Hàn cũng vậy, không ngờ Tống Tinh Dã đột nhiên đứng dậy, đôi chân đang tiến lên lập tức phanh lại nhưng hai người vẫn va chạm với nhau ở cự ly gần.
Mùi đàn ông trên người Tư Hàn tràn ngập hơi thở của Tống Tinh Dã, khiến cậu có chút choáng váng trong nháy mắt.
Chuyện gì vậy?
Khoảnh khắc gần lại, trong làn gió mà Tống Tinh Dã mang theo có chút hơi ẩm, giống như mùi biển ấm áp, trong nháy mắt xâm chiếm giác quan nhạy bén của Tư Hàn, khiến anh hơi ngẩn người.
"Anh Hàn..." Tống Tinh Dã sờ mũi, ngẩng đầu nhìn Tư Hàn, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Bởi vì lúc này người đàn ông cao lớn với khuôn mặt lạnh lùng, tóc ướt đẫm mồ hôi, ánh mắt sắc bén, trông giống như vừa dừng lại sau khi tập thể dục.
Thì ra Tư Hàn thực sự đang tập thể dục trong phòng tập, Tống Tinh Dã sau khi ngạc nhiên thì bật cười, không biết là vì gặp được Tư Hàn hay vì thắng cược.
"Thì ra anh thực sự đang ở phòng tập thể dục?" Tống Tinh Dã vội vàng cầm điện thoại lên, muốn thông báo với Tư Lộ rằng cậu không thua được không!
"Đừng nói với bọn họ." Bóng dáng cao lớn của Tư Hàn tiến lại gần, lấy điện thoại từ tay cậu người cá trẻ, sau đó lấy điện thoại của mình ra.
Nói một câu trong nhóm: "Tôi không ở phòng tập thể dục, cũng không làm việc, mấy người đều đoán sai rồi."
Bỗng nhiên bị cướp mất điện thoại, Tống Tinh Dã ngơ ngác nhìn Tư Hàn, muốn hỏi sao vậy?
Nhưng Tư Hàn nhanh chóng trả lại điện thoại cho cậu.
"Sau này đừng làm những chuyện vô bổ như vậy nữa."
"À..." Mặt Tống Tinh Dã đỏ bừng, dù sao thì đánh cược cũng thực sự rất nhàm chán, trong mắt Tư Hàn hẳn là khá trẻ con: "Ồ, em cũng thấy vậy."
Và sau khi đánh cược thì đã hối hận rồi.
Tống Tinh Dã liếc nhìn lời phát biểu của Tư Hàn trong nhóm, còn có sự tiếc nuối của Tư Lộ, đột nhiên cảm thấy mối quan hệ của mình với Tư Hàn lại gần hơn một chút.
Bởi vì, cậu thực sự đã nhìn thấy một mặt khác của anh Hàn!