Đừng Chạm Vào Đuôi Cá Của Tôi

Chương 18

③: Da cũng trở nên nhạy cảm khác thường, lại còn mịn màng trắng trẻo hơn trước.

④: Ngũ quan nhạy bén, khả năng cảm nhận thiên nhiên tăng lên không chỉ một bậc.

⑤: Không còn ngốc nghếch nữa mà hơi có đầu óc, thỉnh thoảng sẽ lo lắng cho cuộc sống cá của mình.

Tạm thời chỉ có vậy.

Còn về việc người cá còn không hứng thú, Tiểu Tống cảm thấy đây chỉ là tạm thời, có thể là do dạo này thời tiết quá nóng, ảnh hưởng đến sự phát huy của cậu.

Sáng ngày hôm sau, chín giờ, năm người gặp nhau ở địa điểm đã hẹn, chuẩn bị đi tham quan một cuộc triển lãm, sau đó đến nhà hàng trên không nổi tiếng ăn cơm.

Khi Tư Lộ đề nghị đến nhà hàng trên không ăn cơm, nhóm Tứ đại mỹ nam thành phố A đã diễn một vở kịch.

Mọi người đều an ủi Tần Thiếu Phàm, con đường còn dài lắm chàng trai ạ.

Giang Ngôn: "Người cá đều là bạch phú mỹ, quả không sai."

Cá nghèo Tiểu Tống đồng chí buồn bã, trên thế giới có nhiều cá lắm tiền như vậy, sao không tính cả cậu vào.

Chủ đề của cuộc triển lãm hôm nay là triển lãm váy Người Cá.

Váy Người Cá, đúng như tên gọi, chính là váy mà người cá mặc.

Đúng vậy, người cá khi ở hình dạng người cá cũng sẽ mặc váy.

Mặc dù không mặc trong cuộc sống hàng ngày nhưng vẫn có một số dịp cần phải mặc.

Ví dụ như khi chụp ảnh cưới, khi chụp ảnh nghệ thuật, hoặc là một số ngày lễ truyền thống, những chiếc váy nhỏ xinh đẹp này đều có thể phát huy tác dụng.

Lễ hội váy vóc nổi tiếng nhất phải kể đến lễ hội Người Cá diễn ra vào tháng mười.

Vào ngày đó sẽ có rất nhiều anh chị người cá xinh đẹp mặc những chiếc váy đẹp, trang điểm tinh tế, đi diễu hành trên những chiếc xe hoa đẹp đẽ.

Lễ hội này còn được gọi là lễ hội kén rể.

Những người cá chưa kết hôn muốn tìm được người trẻ tuổi tài cao phù hợp với mình có thể phát huy hết khả năng của mình trong lễ hội này.

Truyền thuyết kể rằng những người cá tỏ tình với người mình thích trong ngày này đều sẽ được như ý nguyện.

Năm người một nhóm vừa ngắm những chiếc váy vừa thảo luận về những kiến thức liên quan đến lễ hội truyền thống, nói chuyện rất vui vẻ.

Tần Thiếu Phàm: "Tư Lộ, nếu thấy váy nào đẹp thì cứ nói với anh."

Tư Lộ đỏ mặt: "Anh định mua cho em à?"

Tần Thiếu Phàm: "Mẹ anh là nhà thiết kế thời trang, anh cũng biết đôi chút."

Những chiếc váy trong triển lãm rất đắt, có bán thì Tần Thiếu Phàm cũng không mua nổi.

Tư Lộ không thèm để mắt đến những chiếc váy trong hội chợ, cậu là người cá nhỏ duy nhất trong nhà, bố mẹ chiều cậu lên tận trời.

Cậu có đủ loại đồ trang sức và quần áo đẹp.

Tần Thiếu Phàm tự làm còn mới lạ hơn.

Tư Lộ gật đầu: "Được thôi."

Hai người càng tiến lại gần nhau, những người bên cạnh thấy vậy đều biết điều mà không làm phiền họ.

Giang Ngôn khoác tay Tống Tinh Dã: "Anh Dã, chúng ta đi tán gái bên kia."

Tống Tinh Dã: "Tôi đi rồi thì cậu còn làm được trò trống gì?"

Giang Ngôn: "Tạm biệt!"

Trần Hạ Diệp: "Tôi cũng đi!"

Còn lại Tiểu Tống quang minh chính đại ngắm váy, ôi trời, cái màu hồng này đẹp quá, cái màu vàng chanh này cũng không tệ, còn có màu tím nhạt nữa, sao mà đẹp thế này?

Tống Tinh Dã: "Anh Hàn, hôm nay có triển lãm váy Người Cá ở trung tâm thương mại, anh đã xem chưa?"

Những ngày này, Tư Hàn đã quen với việc có người quấy rầy mình bất cứ lúc nào.

Hơn nữa, chủ đề nào cũng đều xoay quanh người cá.