Đừng Chạm Vào Đuôi Cá Của Tôi

Chương 14

"Cảm ơn."

"Không có gì."

Sau khi Tống Tinh Dã ngồi xuống, cậu khinh thường liếc nhìn gã đàn ông thô tục vô học, tiện tay nắm chặt nắm đấm.

Tần Thiếu Phàm ngoảnh đầu lại thì thấy người anh em của mình không thấy đâu, thay vào đó là một anh chàng đẹp trai: "Sao thế?"

Tư Lộ phát hiện ra họ là một nhóm, cậu nhỏ giọng nói: "Vừa nãy có một người đàn ông cứ quấy rầy tôi, bạn anh đã cho tôi đổi chỗ với anh ấy."

Tần Thiếu Phàm hiểu ngay: "Ồ, vậy thì cậu cứ yên tâm ngồi đây, không ai dám quấy rầy cậu đâu." Anh ta chỉ vào hai chàng trai cao lớn bên cạnh: "Đó đều là anh em của tôi."

Tư Lộ cười: "Vâng, cảm ơn anh."

Phải nói, cả bốn người đều đẹp trai đến chết người.

Xem xong vai diễn tuyệt đẹp của Tô Uẩn Ngọc, Tống Tinh Dã cảm thấy mình lại được rồi.

"Ha ha ha!" Bất kể là người cá hay không, cậu vẫn luôn thích những cô gái và người cá mềm mại thơm tho.

Sinh ra người cá nhỏ, không đời nào!

Tần Thiếu Phàm: "Cười ngốc gì thế, đi thôi." Sau đó nói với Tư Lộ bên cạnh: "Tạm biệt!"

Tư Lộ vẫy tay với họ: "Tạm biệt."

Bốn người khoác vai nhau đi vào nhà vệ sinh, rồi lại khoác vai nhau ra khỏi rạp chiếu phim, ở cửa bàn bạc: "Mười hai giờ rồi, về nhà hay đi quán net chơi game?"

Cả buổi Tống Tinh Dã không được đυ.ng nước, đôi chân mới phân hóa đang khó chịu: "Không chơi game nữa, tôi buồn ngủ quá."

Trần Hạ Diệp: "Anh Phàm, không bằng chúng ta đi, để hai người họ về nhà?"

Tần Thiếu Phàm đang định gật đầu thì thấy một cảnh khiến anh ta bùng nổ cảm giác chính nghĩa, vội chỉ vào một nhóm người gần đó nói: "Các cậu nhìn xem."

Sau khi chia tay với bốn chàng trai đẹp lạ, Tư Lộ đến cửa bắt xe thì bị tên đã quấy rầy cậu trong rạp chiếu phim nhìn thấy.

Hoặc có thể nói là đối phương cố ý dẫn người đến cửa chặn cậu.

"Sao thế? Người bảo vệ hoa của cậu không còn nữa à?" Người nói trông cũng khá trẻ, ăn mặc như một công tử bột.

Những người đi theo phía sau trông như tìm tạm, người nào người nấy đều cao to vạm vỡ.

"Anh muốn làm gì?" Tư Lộ ngẩng cằm lên, lạnh lùng nói: "Nếu còn chặn tôi như thế này, tôi sẽ báo cảnh sát."

Tổ chức bảo vệ người cá không phải dạng vừa đâu.

Nếu tên này dám động đến cậu, dù không chết thì cũng phải lột da.

Người đó nói: "Không làm gì cả, tôi không đến gây chuyện với cậu." Rõ ràng hắn cũng biết Tư Lộ không dễ chọc: "Bốn thằng khốn nạn kia đâu?"

Từ Triết vừa dứt lời, những tên to con đằng sau hắn lập tức nhắc nhở: "Anh Triết..."

"Làm gì thế? Giữa đường trêu chọc người cá, muốn chết à!" Người nói là Tống Tinh Dã, mặc dù cậu không chắc Tư Lộ có phải là người cá hay không nhưng ở đây đúng là có một người cá, cũng không tính là khoác lác.

Sắc mặt Từ Triết thay đổi: "Cậu nói bậy bạ gì thế? Ai trêu chọc người cá?"

Tần Thiếu Phàm bước đến bên Tư Lộ: "Cậu không sao chứ?"

Tư Lộ lắc đầu: "Có lẽ họ đến tìm các anh."

Giang Ngôn ngơ ngác: "Tìm chúng ta làm gì?"

Trần Hạ Diệp khoanh tay: "Đánh nhau đi, ai sợ ai?"

Từ Triết bước đến trước mặt Tống Tinh Dã: "Nhóc con, tao đến tìm mày, không liên quan đến người khác." Sau đó nhìn Trần Hạ Diệp bọn họ nói: "Tốt nhất chúng mày đừng xen vào chuyện không đâu, nếu không tao sẽ không tha cho một ai."

"Ồ~" Giang Ngôn tiến lên, chen vào giữa anh Dã và Từ Triết: "Mày không tha cho ai, hả?"

Trần Hạ Diệp tiến lên một bước: "Tìm anh Dã của tao thì chính là tìm bọn tao, mong mày biết."