Một lúc lâu sau.
Tư Hàn: "Ba mươi tuổi, không cần thiết phải kết hôn, ?, giục."
Tống Tinh Dã: "Ba mươi tuổi!!!"
Tư Hàn: "Ừ."
Tống Tinh Dã như thể nghe thấy tiếng trái tim thiếu nam vỡ tan tành.
Xin lỗi, cậu ta vội vàng chuyển sang một cửa sổ khác, báo cáo tình hình cho mấy anh em.
Tứ đại mỹ nam thành phố A
Tống Tinh Dã: "@toàn thể thành viên! Người cá nam đẹp như thiên thần năm nay ba mươi tuổi, là một bạch phú mỹ chín chắn, mấy anh em hết hy vọng rồi."
Tần Thiếu Phàm: "Đồ nói bậy! Người cá ba mươi tuổi chưa kết hôn căn bản không tồn tại!"
Trần Hạ Diệp: "Thằng chó Tống lại lừa tôi! Cậu nhớ lấy cho tôi!"
Tống Tinh Dã: "Sao lại không tồn tại?"
Giang Ngôn: "Thằng Tinh ngốc, người cá trưởng thành có thời kỳ động dục. Sau hai mươi tuổi, mỗi năm sẽ có những giai đoạn động dục với tần suất khác nhau, nếu bên cạnh không có bạn đời sẽ rất khó chịu, trừ khi..."
Tống Tinh Dã nín thở: "Trừ khi thế nào?"
Giang Ngôn: "Anh ta có đối tượng cố định."
Tống Tinh Dã thở phào nhẹ nhõm: "Có thể là như vậy! Người cá này nhà rất giàu, chú ý nhé."
Vậy nên không muốn lấy chồng cũng là chuyện bình thường, đúng không?.
Trần Hạ Diệp: "Tôi đồng ý ở rể nhà bạch phú mỹ."
Tần Thiếu Phàm: "Tôi đồng ý làm tôi tớ dưới vây của bạch phú mỹ."
Tống Tinh Dã chuyển về trò chuyện với Tư Hàn: "Anh Hàn, anh có đồng ý chấp nhận một đối tượng nghèo hơn anh không?"
Nói xong chuyện sau ba mươi tuổi không nhận được tin nhắn của Tống Tinh Dã, Tư Hàn còn tưởng đối phương có định kiến về tuổi tác.
Kết quả...
"Vấn đề này có giá trị tham khảo với cậu không?" Nếu Tư Hàn không nhớ nhầm thì đối phương từng nói không thích đàn ông.
Tống Tinh Dã nghĩ thầm, với tôi thì không nhưng với mấy anh em tôi thì có.
Nhưng mà người cá quả nhiên rất khó dây dưa, gặp phải câu hỏi không muốn trả lời thì giống như cái đuôi trơn tuột.
So với suy nghĩ của mấy anh em đàn ông chính hiệu thì khác xa quá.
Tống Tinh Dã: "Buổi tối anh thường làm gì?"
Khởi đầu từ sở thích cũng là một cách hay!
Tư Hàn: "Xử lý công việc liên quan, thỉnh thoảng xem phim."
Tống Tinh Dã: "Loạt phim Marvel? Phim kinh dị?"
Tư Hàn: "Không xem, chủ yếu xem phim tài liệu."
Tống Tinh Dã: "Theo đuổi anh có phải đặc biệt khó không?"
Tư Hàn: "Nghe nói vậy."
Tống Tinh Dã: "Hỏi anh một câu riêng tư hơn, nếu người cá không muốn kết hôn thì có thể tìm bạn giường cố định không?"
Tư Hàn nhướng mày, trả lời: "Không khuyến khích, nếu đối phương có ý đồ xấu, cậu sẽ thảm lắm."
Tống Tinh Dã: "Thảm thế nào?"
Tư Hàn: "Thảm hơn bị bán cho ông già."
Tống Tinh Dã rùng mình, cái đuôi động đậy trong nước: "Câu hỏi cuối cùng, hỏi xong em đi ngủ."
Tư Hàn: "Cậu nói đi."
Tống Tinh Dã: "À, anh nói xem bây giờ hai chúng ta là bạn bè không?"
Tư Hàn cầm điện thoại, hồi lâu không trả lời.
Thứ nhất, anh không thiếu bạn bè, cũng không cần bạn bè kiểu như Tống Tinh Dã.
Thứ hai, không phải Tư Hàn kỳ thị giới tính, anh thực sự, không hứng thú với người cá.
Thứ ba, đàn ông chưa kết hôn và người cá chưa kết hôn làm bạn, thật nực cười.
Cũng không phải nói là ỷ vào gia thế tốt, mắt cao hơn đầu, bản thân Tư Hàn vốn đã có tính cách như vậy, ngay cả với cha mẹ mình, anh cũng phân định ranh giới rất rõ ràng.
Nhưng với người cá từng ra tay giúp đỡ này, Tư Hàn vẫn có chút kiên nhẫn với cậu.
Tư Hàn: "Nghỉ ngơi sớm đi, ngủ ngon."