Lục U Minh không câu nệ tiểu tiết, ngồi phịch xuống, đưa tay kéo theo cả đứa trẻ khó tính này ngồi phịch xuống đất.
Thấy cậu ấy suýt nữa thì ngã, hắn không nhịn được bật cười.
Tần Quân Cố nhìn nụ cười rạng rỡ trên gương mặt hắn, tâm trạng vốn đang u ám bỗng chốc tan biến.
“Trẻ con thì nghĩ nhiều như vậy làm gì, Quân Quân, cậu mới có 6 tuổi thôi, bây giờ vui vẻ là quan trọng nhất!”
“Không phải, tớ 7 tuổi rồi.”
Lục U Minh: “?”
Mấy ngày trước hắn mới xác định, hắn còn thiếu 1 tháng nữa mới tròn 6 tuổi, sao lại nhỏ hơn đứa trẻ này 1 tuổi chứ?!
“Vậy cũng là trẻ con!” Hắn nháy mắt với cậu ấy, định đánh trống lảng cho qua chuyện.
“U U”, Tần Quân Cố đột nhiên gọi hắn một tiếng, cụp mắt bình tĩnh nhìn bãi cỏ, nhỏ giọng nói, “Mẹ tớ… không cần tớ nữa, bà ấy biến mất rồi. Hôm nay tớ đã nghĩ, nếu tớ thi trượt, không thi đậu vào trường tiểu học Tư Quốc, có phải bọn họ sẽ vứt bỏ tớ, như vậy mẹ sẽ xuất hiện và sẽ đến đón tớ về không.”
Lục U Minh khựng lại, nhất thời không nói nên lời.
“Nhưng mà, cho dù có thi trượt thì mẹ cũng sẽ không xuất hiện đâu nhỉ.” Cậu nhóc cúi đầu, giọng nói có chút run rẩy, hốc mắt hơi đỏ lên, siết chặt túi bút trong tay, “Bà ấy thậm chí còn chưa… nói lời tạm biệt với tớ, khụ… không nói tạm biệt thì làm sao mà gặp lại chứ?”
Nghe thấy tiếng khóc nghẹn ngào của cậu nhóc, Lục U Minh thở dài, tiến lên dang tay ôm chặt lấy cậu, bàn tay nhỏ nhẹ nhàng vỗ về lưng cậu, hắn suy nghĩ một chút rồi nói rất nghiêm túc: “Ai nói bà ấy không cần cậu chứ, lần trước ở cổng trường, khi bà ấy đến tìm cậu, rõ ràng là rất quan tâm cậu, vừa xuống xe, xe ngã lăn ra đất, bà ấy vẫn muốn bảo vệ cậu.”
Quân Quân hít một hơi, đôi mắt ngấn lệ, mang theo một tia hy vọng hỏi: “Thật sao?”
“Thật đấy! Bà ấy rất yêu thương cậu, tớ có thể nhìn ra mà! Cho nên… nhất định là bà ấy bất đắc dĩ lắm mới phải tạm thời rời xa cậu.”
Trong lòng Lục U Minh mơ hồ đã đoán được, với một người phụ nữ không quyền không thế như vậy, căn bản không giữ được quyền nuôi dưỡng Tần Quân Cố, còn việc cô ấy rời đi, đi đâu, đất nước rộng lớn như vậy, quả thực rất khó tìm.
Hắn suy nghĩ một chút, buông cậu nhóc trước mặt ra, nhìn thẳng vào mắt cậu, nghiêm túc nói: “Quân Quân, chỉ cần bản thân cậu trở nên mạnh mẽ, nhất định sẽ có một ngày, cậu có thể tự mình quyết định vận mệnh của mình, cậu muốn ở bên mẹ thì sẽ được ở bên mẹ.”
Quân Quân khựng lại, gật đầu: “Cảm ơn cậu, tớ… tớ biết rồi.” Là do hiện tại tớ còn quá yếu đuối.
Lục U Minh suy nghĩ một chút, ghé sát vào tai cậu, đưa bàn tay nhỏ che tai cậu, khẽ nói: “Nói cho cậu một bí mật, thực ra, mẹ tớ cũng đã bỏ tớ rồi, bà ấy đã ly hôn với ba tớ.”
Tần Quân Cố ngẩn ra, kinh ngạc nhìn hắn, muốn nói lại thôi.
Đúng lúc này, chuông tan trường vang lên, một bóng dáng màu vàng nhanh chóng chạy ra khỏi phòng học, giống như một cơn gió nhỏ, lao đến bên cạnh hai người!
“U U! Tớ thi xong rồi! Cách cậu dạy tớ hữu dụng thật đấy!” Đậu Đậu phấn khích chạy vòng quanh Lục U Minh, giơ hai tay nhảy cẫng lên, “Tuyệt quá, chờ tớ thi đậu vào trường tiểu học Tư Quốc, nhất định ba tớ sẽ thưởng cho tớ một mô hình! Sau đó còn đưa tớ đi du lịch nước ngoài, tớ định đến Hokkaido trượt tuyết! U U U U! Cậu có muốn đi cùng tớ không? Tuyết ở Hokkaido vui lắm nha!”
Lục U Minh đột nhiên bị đứa nhỏ líu lo này làm cho đau đầu, uể oải xua tay: “Không đi đâu ~ Cậu tìm người khác đi, tớ còn phải đi ghi hình một chương trình tạp kỹ nữa.”
“Chương trình tạp kỹ? Chương trình gì vậy, tớ có thể đến trường quay xem không?” Đôi mắt nhỏ của Đậu Đậu sáng lên, hưng phấn hỏi.
Tần Quân Cố nghe vậy cũng tò mò nhìn sang.
“Là 《Pokemon》, sẽ mời những bạn nhỏ tài năng hoặc thông minh trên khắp cả nước tham gia.”
Lục U Minh vừa nghĩ đến chuyện này đã đau đầu, hình như 2 ngày nữa sẽ bắt đầu ghi hình, hơn nữa còn áp dụng hình thức livestream.
Mấy ngày trước, hắn cố tình dùng phòng livestream của lão Lục để livestream chính là muốn giả làm đứa trẻ ngỗ nghịch, phá hỏng chương trình, kết quả… lại lên hot search, năng lực xử lý khủng hoảng truyền thông của phòng làm việc lão Lục quá mạnh, sau khi đốt tiền, tất cả đều biến mất không dấu vết, chỉ gây ra một cuộc thảo luận nhỏ, rất nhanh sau đó đã chìm nghỉm trong vô số tin đồn thị phi khác.
Lục U Minh bất đắc dĩ ngửa mặt lên trời thở dài: “Cho nên, tại sao tớ còn nhỏ như vậy mà đã phải bắt đầu đi làm rồi?!”
Không có ai đã bắt đầu làm việc từ 3 tuổi đến 30 tuổi đột tử mà không phát điên đâu!
Chờ hắn quay xong chương trình này, sau khi hoàn thành những công việc trước đó, hắn sẽ lập tức, ngay lập tức! Rút khỏi giới giải trí!
“Đi thôi, thi xong rồi. Nóng chết mất, mệt quá… Tớ muốn nằm trong phòng điều hòa ăn kem quá…” Lục U Minh cảm thấy mình sắp bị nhiệt hóa rồi, vai rũ xuống, cả người mềm nhũn, chuyển sang chế độ tiết kiệm năng lượng.
Nghe vậy, Đậu Đậu vội vàng lấy từ trong túi xách nhỏ của mình ra một cái ô gấp và che nắng cho U U.
Lục U Minh bỗng nhiên cảm thấy mát mẻ hơn rất nhiều, không nhịn được đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của Đậu Đậu: “Đậu Đậu! Làm tốt lắm! Sau này công việc vinh quang che ô cho tớ sẽ giao cho cậu ha!”