Tạ Bảo Khanh xấu hổ nói: "Tôi gặp tai nạn cách đây ba năm và trở thành người thực vật, hôm qua mới tỉnh lại nhưng cơ thể đã không còn khả năng hoạt động, cũng không có tiền để tiếp tục nằm viện, bác sĩ bảo tôi thử vào trò chơi, nên tôi vào đây, cho nên có nhiều thứ tôi không biết. Xin lỗi nhé."
Màn hình bình luận vừa cảm thấy cô gái nhỏ nên được cưng chiều, vừa thở dài than thở:
"Cô em này ngoan quá."
"Nhưng kiểu con gái này sẽ không sống được lâu đâu."
"Xin tưởng niệm trước."
"Đội hình của thầy Chử lần này kiểu như tụ hội của những kẻ già yếu bệnh tật vậy!"
"Đúng thật, già: Tần Chấn Vân (trông có vẻ ngoài 50 tuổi rồi), yếu: Lộ Đinh Liễu, bệnh: Tạ Bảo Khanh, tàn tật: Anh béo (mặc dù đã khỏe rồi haha). Không biết với đội hình này thì thầy Chử định sống sót bằng cách nào cơ chứ."
Chử Nhàn đành phải dành thời gian và sự kiên nhẫn để giới thiệu một số thứ cực kỳ cơ bản.
"Sau khi tiến vào trò chơi, mỗi người chơi có thể tự mở bảng chỉ số của mình, bảng chỉ số trong trò chơi hơi khác với bảng chỉ số ngoài trò chơi, bảng chỉ số trong trò chơi có tên, cấp độ, điểm sinh lực, điểm tinh thần, điểm tiến hóa và lá bài cơ bản của người chơi. Mọi người có thể thử xem," Chử Nhàn nói, "Trong đó, điểm tiến hóa có rất nhiều tác dụng, tác dụng cơ bản nhất là tăng cấp tiến hóa."
"Hiện tại, các cấp tiến hóa đã biết có tổng cộng 9 cấp. Người thường 1, người tiến hóa 1-7, thần 1. Người thường 1——Người mới hoàn toàn, lần đầu tiến vào trò chơi, tất cả chỉ số đều là người thường, mức độ khai thác và sử dụng lá bài cơ bản cực kỳ thấp, sau một bản, người thường 1 sẽ nâng cấp thành người tiến hóa 1. Sau khi trở thành người tiến hóa, sẽ hoàn toàn khác biệt so với người bình thường."
Chử Nhàn nhìn mọi người, trong mắt bọn họ đều lóe lên sự khao khát.
Anh ấy tiếp tục nói: "Người tiến hóa tổng cộng có bảy cấp, sau cấp bảy, chính là cấp thần. Còn có cấp thần 2, thần 3, hay cấp độ nào cao hơn cấp thần nữa thì hiện tại vẫn chưa được xác định. Mỗi chúng ta đều có thể xem cấp độ của mình trên bảng chỉ số, nhưng không xem được cấp độ của người khác, còn khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp thì có thể xem cấp độ của từng người. Vì vậy, những người chơi đủ nổi tiếng thì mọi người có thể tìm hiểu cấp độ của họ bên ngoài trò chơi."
Một bên vừa nghe Chử Nhàn nói, Lộ Đinh Liễu vừa mở bảng chỉ số của mình.
----
Tên: Lộ Đinh Liễu
Cấp độ: Người thường 1
Điểm sinh lực: 100
Điểm tinh thần: 100
Điểm tiến hóa: 0
Lá bài cơ bản: Phân liệt (0/147)
Bản hiện tại: [-Nhấp để xem chi tiết-]
---
Lộ Đinh Liễu nhìn vào điểm sinh lực của mình, lập tức chìm vào suy tư. Hôm đó, khi xem bản trò chơi cấp cao trong bệnh viện, cả cấp thần và người tiến hóa cấp bảy chiến đấu với nhau hàng trăm hiệp mà vẫn còn lần lượt một nghìn và vài trăm điểm sinh lực, còn cô ở cấp người thường 1 này, cảm thấy như chỉ cần bị ai đó búng tay là sẽ bay màu ngay vậy.
"Đinh—”
Cùng với tiếng chuông leng keng, thời gian và địa điểm của nhiệm vụ chấm công đầu tiên đã hiển thị trên màn hình.
"Tòa nhà Tử Đằng, tầng 18, công ty trách nhiệm hữu hạn Khoa học và Công nghệ Tinh Vũ Ngân Hà, đến trước 12 giờ 30 để chấm công", Chử Nhàn nói, "Mọi người đều thấy như vậy chứ?"
"Vâng, đều giống như vậy."
"Kiểm tra xem trong nhà có thứ gì có thể dùng để phòng thân không, mang theo đu, chuẩn bị lên đường."
Vài người vừa sợ vừa ghê tởm, nhưng vẫn cố gắng lục soát khắp nhà.
Lộ Đinh Liễu rất bình tĩnh, lấy một con dao nhà bếp từ trong bếp ra.
Bình luận:
"Đúng là lính mới."
"Không thông minh bằng cô gái mang theo cây lau nhà của đội khác, lính mới thường đánh giá quá cao khả năng của mình, lúc thây ma xông đến, ít ai thực sự dám ra tay."
Thấy mọi người đã chuẩn bị xong, Chử Nhàn tiến lên thử mở cửa chống trộm của căn phòng, cánh cửa mở ra với tiếng "két" rít lên khiến người nghe sởn gai ốc.
Hành lang trống trải, Chử Nhàn đi trước, hai cô gái đi giữa, anh chàng béo đã hồi phục cánh tay đi sau cùng.
Mọi người cảnh giác quan sát xung quanh, thận trọng đi xuống cầu thang thoát hiểm. Tầng mà họ ở không cao lắm, dù vậy, với những người ít vận động như họ thì vẫn đi mệt thở hổn hển.
Theo thời gian hiển thị trên điện thoại, bây giờ đã là 10 giờ 30 sáng, tính từ lúc vào trò chơi đến giờ đã được nửa tiếng, nghĩa là tốc độ trôi của thời gian trong trò chơi gần như tương đương với bên ngoài.
Ra khỏi tòa nhà, trước mắt bọn họ là một cảnh tượng trống trải và hỗn loạn.
Anh chàng béo nhìn trái nhìn phải: "Không có gì cả. Cú ngày, thây ma đêm gì đó toàn là dọa người thôi chứ gì?"
Giọng Chử Nhàn lập tức trầm xuống: "Cảnh giác cao độ. Bản dành cho người mới thường không khó lắm, nhưng không có nghĩa là hoàn toàn không có nguy hiểm. Bản dành cho người mới giống như những câu hỏi cơ bản trong bài kiểm tra, nếu cậu làm bài một cách nghiêm túc, cậu sẽ làm đúng, nhưng nếu cậu quá chủ quan và coi thường nó thì sẽ dễ dàng bị nó đâm sau lưng."
Năm người nhanh chóng tìm thấy lối ra khỏi khu chung cư, ở lối ra có một chiếc xe hơi đang đỗ, chìa khóa vẫn cắm trong ổ, như thể dành riêng cho họ vậy.