Nhân Lúc Nữ Đế Chưa Hắc Hóa, Ta Nuôi Dưỡng Nàng Làm Phản Diện

Chương 8: Linh Cơ các, Giang Nhẫn kiêu ngạo

Edit: Lumi

Trong Ẩn Sĩ cốc, không chỉ có mấy chục nghìn tán tu, mà còn có rất nhiều đại tông môn đóng quân ở đây.

Dù sao cũng có nhiều tán tu như vậy nên có không ít người trong số đó có tu vi thâm sâu khó lường, rất có thể là cao nhân thế ngoại, các đại tông môn cũng muốn lôi kéo bọn họ.

Linh Cơ các, chính là một tông môn tầm trung của các môn nhân sống ở Ẩn Sĩ cốc. Tu sĩ của Linh Cơ các, không giỏi về tấn công chém gϊếŧ, mà chuyên tâm vào sáng tạo trận pháp.

Linh Cơ nhìn trộm thiên địa, dùng cho chính mình.

Tu sĩ trong Ẩn Sĩ cốc có thể dùng linh thạch tới đây đổi lấy trận pháp mà mình muốn, cũng có thể trực tiếp bái vào môn hạ, rời khỏi Ẩn Sĩ cốc tới tông môn Linh Cơ các ở, trở thành đệ tử hưởng thụ tài nguyên tu luyện.

Tuy trong tay không có linh thạch, nhưng Ninh Vô Tà định tới hỏi tình hình một chút, rồi mới tính tiếp.

Bởi vì không yên tâm để Huyên Nhi ở nhà một mình nên Ninh Vô Tà dẫn nàng tới một căn nhà ở khu Tiên Ẩn của Ẩn Sĩ cốc.

“Vãn bối Ninh Vô Tà, xin gặp trưởng lão của Linh Cơ các.” Ninh Vô Tà đứng ngoài cửa, cung kính thông báo vào bên trong.

“Vào đi...” Một giọng nói già nua rõ ràng kéo dài từ bên trong truyền tới, tuy khí thế không ngang ngược, nhưng sức mạnh tinh thần ẩn chứa bên trong lại rất cường đại.

Trong lòng Ninh Vô Tà cả kinh, biết trong tiểu viện này có đại năng tọa trấn.

“Đa tạ tiền bối.” Ninh Vô Tà lại cúi người cảm ơn, dẫn Huyên Nhi đi vào trong.

“Hậu viện...” Khí tức già nua lại lên tiếng nhắc nhở.

Ninh Vô Tà đi thẳng vào trong, đi xuyên ra rất nhiều sảnh đường, phát hiện căn nhà này rất sâu, hắn bế Huyên Nhi lên, đi tới hậu viện.

Dưới một gốc cây ngô đồng to lớn, một lão giả mặc áo bào đen nằm trên ghế mây, trên chiếc ghế đá bên cạnh là một tu sĩ trẻ tuổi mặc y phục trắng, trông rất tiêu sái.

Ninh Vô Tà đi tới trước mặt, còn chưa kịp hành lễ đã nghe thấy tu sĩ trẻ tuổi kia lên tiếng cười cợt: “Luyện Khí?”

“Chỉ là một Luyện Khí nhỏ nhoi, tới Linh Cơ các làm gì?”

“Còn dẫn theo một đứa nhóc.” Hắn ta nhìn về phía Huyên Nhi ở bên cạnh Ninh Vô Tà, tựa như rất không vui khi có người tới làm phiền mình.

Khuôn mặt xinh đẹp của Huyên Nhi trở nên lạnh lùng, nhìn hắn ta bằng ánh mắt đối địch, nắm chặt tay Ninh Vô Tà.

Ninh Vô Tà không hề bất ngờ về ác ý khó hiểu của người này.

Trong Ẩn Sĩ cốc toàn là tán tu, không quen nhau, không có tình cảm, còn phải đề phòng nhau, giống như giang hồ.

Nếu là ở một tông môn bình thường, tu vi có kém thì cũng là đồng môn, ít nhiều gì cũng cho chút thể diện, nhưng ở đây, ỷ mạnh hϊếp yếu là chuyện thường như cơm bữa.

Ninh Vô Tà mặc kệ hắn ta, chắp tay thi lễ với ông lão nằm trên ghế mây nói: “Vãn bối Ninh Vô Tà, bái kiến trưởng lão.”

Ông lão gật đầu, Ninh Vô Tà đứng thẳng người, không nói gì nữa.

“Một tu sĩ Luyện Khí như ngươi, tại sao không thỉnh an với ta?!”

Thanh niên bạch y kia đợi một lúc, lại không đợi được Ninh Vô Tà thỉnh an với mình!

Lập tức nhướn mày, trừng mắt mắng.

“Không muốn thỉnh an ngươi mà thôi.” Ninh Vô Tà lạnh lùng nói.

“?!” Thanh niên bạch y lại kinh ngạc.

“Cảm thấy ngươi không có tố chất.”

“Nói láo!” Thanh niên bạch y xoạt một tiếng đứng dậy.

“E là ngươi không biết danh hiệu của Giang Nhẫn ta, không biết ta là ai?”

“Không biết, cũng không muốn biết.”

Ninh Vô Tà tỏ ra hơi khó chịu, như thể người trước mặt là một con kiến hôi không đáng để nhớ tên.

“Ngươi!” Khuôn mặt Giang Nhẫn đỏ bừng lên, cơ thể run rẩy nói không nên lời.

Chỉ là một tu sĩ Luyện Khí nhỏ nhoi, lại dám bất kính với mình như vậy!

Hôm qua hắn ta vừa đột phá Kim Đan kỳ đã lập tức chạy tới chỗ Huyền Cơ trưởng lão xin kiếm trận bảo bối của Linh Cơ các.

Nhưng hắn ta tràn đầy hi vọng tới cả nửa ngày trời, Huyền Cơ trưởng lão vẫn không chịu cho hắn ta, khiến hắn ta cực kỳ tức giận.

Mắt thấy người tới là một Luyện Khí, chỉ mong sao trút toàn bộ cơn tức lên người hắn.

Nhưng tên Luyện Khí nhỏ nhoi này, lại cứng rắn như vậy, dám đối đầu với mình!

“Được rồi được rồi, Giang Nhẫn, đừng làm khó tiểu bối nữa, ngươi đi về trước đi.”

Lão giả trên ghế mây đi tới hòa giải.

Vừa rồi lúc Giang Nhẫn chất vấn Ninh Vô Tà, trong mắt ông ấy đã lộ ra vẻ không vui, sau đó nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh như không của Ninh Vô Tà, không thèm để Giang Nhẫn vào mắt, ngược lại còn phản kích, trong lòng lại không khỏi cảm thấy vui vẻ.

Thiếu niên này, thật thú vị.

Nhưng ông ấy vẫn như vậy không thể hiện ra bên ngoài.

Nghe thấy lời của ông ấy, Giang Nhẫn cũng sửng sốt, quay người đổi sang biểu cảm cung kính.

“Vậy Huyền Cơ trưởng lão, chuyện Thiên Tâm kiếm trận đó của ta...”

“Giá trị của Thiên Tâm kiếm trận rất cao, hiện tại vẫn chưa thể quyết định được. Tuy ngươi có đủ linh thạch, nhưng tu vi vẫn còn kém, không thể phát huy toàn bộ sức mạnh, lấy nó cũng chỉ lãng phí mà thôi.”

Huyền Cơ trưởng lão nửa uyển chuyền nửa thẳng thắn từ chối Giang Nhẫn.

Giang Nhẫn nghe vậy, vẻ mặt trở nên hơi dữ tợn, không nỡ, nhưng ở trước mặt Huyền Cơ trưởng lão, chung quy hắn ta cũng không dám nói gì.

Vị này là đại lão Nguyên Anh cảnh, tu vi vượt xa hắn ta!

“Tiểu hữu Ninh Vô Tà này, ngươi tới đây làm gì.”

Thấy Giang Nhẫn im lặng, Huyền Cơ trưởng lão quay sang hỏi Ninh Vô Tà.

Giang Nhẫn vẫn đang tức giận rầu rĩ vừa nghe thấy tên Ninh Vô Tà thì lập tức ngẩng đầu lên, tức giận nhìn chằm chằm vào hắn!

“Vãn bối muốn xin một trận pháp có thể che giấu khí cơ.”

“Che giấu khí cơ?”

“Một Luyện Khí như ngươi, muốn trận pháp che giấu khí cơ làm gì, trên người có bảo bối gì sợ bị nhắm tới sao?”

Ninh Vô Tà cười ha ha, thuận tay xoa đầu Huyên Nhi.

“Đường tu hành khó khăn, vốn là đi trái ý trời, trong trần gian vẫn còn kẻ ác trực chờ, cẩn thận một chút vẫn hơn”

“Ha ha ha, đúng là thần bí.”

Huyền Cơ trưởng lão bật cười, cách Ninh Vô Tà nói chuyện, khiến ông ấy rất tán thưởng. Tuy tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng cảm giác hắn đem tới cho người khác lại không giả vờ giả vịt như người trẻ tuổi bình thường.

Nhưng Giang Nhẫn ở bên cạnh, lại càng nghe càng không vui, nhìn Ninh Vô Tà bằng ánh mắt khinh thường căm phẫn.

“Vậy tiểu hữu Ninh Vô Tà, ngươi muốn đổi trận pháp cấp nào, chỗ lão phu vài trận pháp che giấu khí cơ phàm phẩm, còn có vài linh phẩm và đạo phẩm, cái này còn phải xem cậu có đủ linh thạch không rồi.”

Linh thạch, là ngọc thạch ẩn chứa linh lực được khai thác từ tự nhiên, là đồng tiền mạnh dùng để giao dịch giữa các tu sĩ.

“Vãn bối muốn cả gan hỏi trận pháp cao cấp nhất ở chỗ trưởng lão.” Ninh Vô Tà nói.

Tiên Linh Đạo Thể thức tỉnh không phải là chuyện nhỏ. Trong lịch sử, kể từ khi Nhân tộc có con đường tu luyện, số lượng Tiên Linh Đạo Thể được ghi chép lại chưa đầy năm ngón tay.

Những người này ai cũng là người kinh tài tuyệt diễm, không phải khinh thường quần hùng trở thành truyền thuyết một thời, thì cũng là người dẫn đầu suốt mấy nghìn năm. Cuối cùng không ai là không đạp vỡ hư không, bay tới thế giới khác rộng hơn lớn hơn.

Cho nên, bí mật của Tiên Linh Đạo Thể chưa từng được nghiên cứu triệt để. Nhưng lúc nhìn thấy pháp tắc đại đạo quấn quanh người Huyên Nhi, Ninh Vô Tà đã lập tức hiểu ra, bí mật và sự lớn mạnh của Tiên Linh Đạo Thể này đã vượt xa tưởng tượng trước đây của mình!

Cho nên, cũng như hắn nói, cẩn thận hơn cũng không quá, , nhất định phải dùng trận pháp cao cấp nhất. Nếu không sẽ khó mà che giấu được dị tượng và khí tức lúc Huyên Nhi thức tỉnh!

Nghe Ninh Vô Tà nói vậy, Huyền Cơ trưởng lão và Giang Nhẫn đều kinh ngạc.

“Ngươi?! Một Luyện Khí rách nát như ngươi, cần trận pháp cao cấp làm gì chứ! Ngươi đổi nổi sao!”

“Chắc không phải tới để trêu đùa Huyền Cơ trưởng lão đấy chứ!”

Giang Nhẫn buột miệng nói, trên mặt không giấu nổi sự khinh thường.

Huyền Cơ trưởng lão nhíu mày: “Giang Nhẫn, không phải ta đã bảo ngươi lui ra ngoài trước rồi sao.”

Vẻ kiêu căng trên mặt Giang Nhẫn lập tức cứng đờ, vội cúi người.

“A...Vãn bối, vãn bối là đang lo tên Luyện Khí nhỏ nhoi lai lịch bất minh này lừa gạt ngài...”

“Ngươi cũng nói hắn là Luyện Khí nhỏ nhoi rồi, sao, hắn không lừa được ngươi, nhưng lại có thể lừa được ta?!”

Huyền Cơ trưởng lão nghe vậy, càng lộ rõ vẻ không vui.

“Không không không, vãn bối tuyệt đối không có ý đó...”

Đầu Giang Nhẫn cúi thấp tới mức sắp vùi vào trong đất, vẻ mặt kinh sợ.

Huyền Cơ trưởng lão vốn định nói thêm câu nữa, đuổi hắn ta ra ngoài, nhưng nghĩ tới thế lực sau lưng hắn ta, cuối cùng chỉ hóa thành một tiếng hừ lạnh.

Ông ấy bình tĩnh lại, quay về phía Ninh Vô Tà: “Tiểu hữu, lão phu không muốn đả kích ngươi, nhưng sự thật đúng như Giang Nhẫn nói, ngươi khó mà đổi được.”

“Chỗ ta đúng là có trận pháp tiên phẩm, có thể ngăn cách tất cả khí tức trong trận, đến Đại Thừa cũng khó mà thăm dò được, giá cả...”

“Tám mươi nghìn linh thạch.”

Vừa nghe vậy, dù có là Ninh Vô Tà thì cũng thầm cả kinh.

Tám mươi nghìn, đắt quá vậy.

Thực ra Ninh Vô Tà biết, trận pháp tiên phẩm chân chính không chỉ dừng ở mức giá này, bình thường là hơn mấy chục triệu, do Tuyệt Vân Phụ Khí trận chỉ là một trận pháp chế ra, giá thành thấp, phạm vi nhỏ, cũng không có chức năng chiến đấu, nên mới rẻ như vậy.

Nhưng ngay cả như vậy, với hắn hiện giờ, tám mươi nghìn cũng là giá trên trời.

“Vãn bổi đã hiểu, hi vọng tiền bối giữ cho ta, trong vòng nửa tháng, Ninh Vô Tà nhất định sẽ đến đổi.”

“Ha ha, đương nhiên không thành vấn đề, trận pháp quý giá như vậy, cũng rất ít người đổi được.” Huyền Cơ trưởng lão bật cười khoát tay.

Nghe ông ấy nói vậy, Ninh Vô Tà cũng yên tâm, nhiệm vụ tiếp theo, chính là kiếm tiền.

Trong Ẩn Sĩ cốc thường cho ra các nhiệm vụ khác nhau, đến từ nội bộ tông môn hoặc các tán tu khác, thậm chí là nơi quản lý chính thức của Ẩn Sĩ cốc, các việc tu tiên liên quan tới tìm đồ, săn bắt yêu quái, hái thuốc,...

Việc đơn giản nhất với Ninh Vô Tà đương nhiên chính là săn bắt yêu quái.

Nhưng cho dù là với tốc độ tu luyện như yêu nghiệt hiện tại của hắn, cùng với Thất Thải chân nguyên ngưng luyện ra dưới sự trợ giúp của Huyên Nhi, thì trong vòng nửa tháng tích góp được tám mươi nghìn linh thạch đúng là hơi miễn cưỡng.

Ninh Vô tà suy nghĩ, thực sự không được, thì đi nhận mấy việc hành hung gϊếŧ người, một đơn đã được hơn mấy trăm nghìn.

Hắn dắt tay Huyên nhi, định hành lễ xong thì rời đi.

Nhưng đúng lúc này, Giang Nhẫn bị trách mắng xong vẫn luôn im lặng kia, đột nhiên lên tiếng.

“Huyền Cơ trưởng lão, ta đột nhiên nhớ ra, gần đây sư tỷ của ta cũng cần gấp một trận pháp che giấu khí cơ, ngài đổi trận pháp tiên phẩm đó với ta đi.”