Mãnh Tốt

Quyển 1 - Chương 15.1: Nhà có cháu trai (1)

- Sư phụ biết được nơi này như thế nào? - Quách Tống lại hỏi.

- Trước khi Ngụy Hoa Tồn đi La Phù sơn đã đưa quyển « Tam Chú kinh » cho Tôn tiên nhân, Tôn tiên nhân vốn muốn đem nó giao lại cho Tử Tiêu thiên cung, nhưng ngài phát hiện bọn họ lại quá nóng lòng đòi công danh lợi lộc nên ngài đã giữ lại và trước khi vũ hóa, ngài lại đem quyển « Tam Chú kinh » truyền lại cho ta, bởi vậy nên ta mới đến Không Động sơn xuất gia.

Tôn tiên nhân chính là Tôn Tư Mạc, Quách Tống cũng biết được sư phụ xuất gia thành đạo cũng chính là do sự chỉ dẫn của Tôn Tư Mạc.

- Bên trong quyển « Tam Chú kinh » có ghi chép cụ thể về vị trí của Linh Tịch động sao?

Mộc chân nhân gật đầu trả lời tiếp:

- Nó không chỉ ghi lại vị trí cụ thể của Linh Tịch động mà còn ghi rõ phương pháp tu thuật Tích Cốc cùng đạo tu tiên, mặt khác những đơn thuốc con ăn cũng chính là đơn thuốc của « Tam Chú kinh ».

- Vậy bọn họ là ai? - Quách Tống nhìn lại hai hang đá ở hai bên hỏi.

- Bọn họ là những đạo sĩ đã tu luyện từ thời Ngụy Tấn, đạo sĩ mới nhất đã sống vào những năm Đại Nghiệp thời Tùy, ông ấy đã tu luyện một mình ở đây ít nhất ba mươi năm, ta không rõ làm sao họ có thể tìm được nơi này? Chỉ có thế nói bọn họ hẳn là bậc chân tu chân chính, những người có trí tuệ, kiên trì và nghị lực hơn người, ta vô cùng sùng bái họ, ta rất vinh dự khi có thể trở thành một trong số họ.

- Nhưng mà... đệ tử đã phá vách tường đi vào.

- Đây là ý trời, không ai trách con cả, con trở về đi! Ta sẽ lấp lại vách tường bị phá đó.

- Vậy sư phụ đến đây bằng cách nào?

Mộc chân nhân chỉ xuống dưới trả lời:

- Bên dưới là một đầm nước rất sâu, thông với một dòng sông ngầm, nó có rất nhiều nhánh sông khác nhau, trong đó có một nhánh thông tới đáy sông Đạn Tranh, ta từ chỗ đó bơi đến đây.

Quách Tống nghe xong bỗng hiểu ra tại sao sư phụ lại cho hắn tập nhảy núi rồi, nếu không tập nhảy núi thì có lẽ hắn không thể nào từ đáy Linh Tịch động trở về.

Mộc chân nhân ngưng một chút rồi lại nói:

- Mặc dù trong hang có rất nhiều di vật nhưng chúng ta không được lấy đi bất cứ một di vật nào hết, lấy đi di vật chính là bất kính với tiền bối, về sau sẽ mang lại hậu hoạn vô tận.

Quách Tống yên lặng gật đầu, nếu để cái đám Tử Tiêu thiên cung hám danh hám lợi kia phát hiện được nơi này thì quả thực là một sự bất kính vô cùng lớn với những người tu luyện chân chính.

Hắn nhẹ nhàng buông thanh kiếm xuống, đứng lên ôm quyền thi lễ:

- Đồ nhi xin đi, mong sư phụ bảo trọng ạ.

Hắn không cần trèo dây thừng xuống, hắn nhanh chóng leo lên vách đá, rất nhanh đã đến được chỗ tổ ưng và bước ra khỏi động trong tích tắc.