Xuyên Thành Pháo Hôi Dễ Mang Thai Trong Truyện Trọng Sinh

chương 40

Đường Trừng nhìn vị hôn phu không lên tiếng liền tức giận.

"Ôn Hoài An, ngươi phải biết rằng, làm trượng phu của ta thì thân thể không được quá kém cỏi, ta không muốn một trương phu mảnh mai yếu đuối đâu, đối với con cháu sau này không tốt."

"Con người của ta rất khai sáng, nếu ngươi không nguyện ý ngâm tắm cường thể dược tề thì chúng ta giải trừ hôn ước đi, ta không muốn sau này mấy đứa nhỏ của ta sinh ra đều yếu ớt."

"Đương nhiên, đứa bé trong bụng này sau khi sinh ra cũng là của ta, ta sẽ đem nó nuôi khỏe mạnh cường tráng, ngươi cũng không cần lo lắng nó sẽ thiếu tình thương của cha, ta sẽ tìm cho nó một người cha tốt!"

Đường Trừng nhíu mày nói, nghĩ đến thanh danh của nguyên chủ, nàng cảm thấy mình phải dứt khoát với chuyện tình này.

"Từ nay về sau chúng ta từ biệt hai ngả, mỗi người một lối, tự mình vui vẻ!"

Nam Dương hầu: "..."

Khuôn mặt của Ôn Hoài An ẩn hiện chút trắng xanh.

Đây là tình huống gì?

Hắn chỉ trầm mặc một hồi, Đường Tứ tiểu thư đã chuẩn bị tìm người cha khác cho con của hắn rồi??

Viện tử to như vậy trong nháy mắt liền yên tĩnh.

Bốn nha hoàn Trân Châu cảm thấy chết không luyến tiếc, cả mặt đầy tuyệt vọng.

Một khi những lời này bị truyền ra ngoài, tiểu thư còn có thể gả ra ngoài được sao??

Mấy nàng thật sự rất muốn cạy đầu của tiểu thư ra nhìn xem rốt cuộc bên trong đó chứa gì.

Tiểu thư có thể giày vò đến mức này, mấy nàng chỉ cảm thấy tương lai vô cùng tăm tối, không thấy một chút ánh sáng hi vọng nào.

Lão đại phu không cẩn thận giật đứt mấy cọng râu, đau đớn đến nỗi da mặt quắn quéo lại, lão mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, làm bộ cái gì cơ? Ai? Làm gì? Lão không nghe thấy gì hết!

Đường Hâm trợn mắt há mồm, Đường Trừng thật sự là đang đi một đường thẳng đến chỗ chết, ánh mắt nàng nhìn Đường Trừng ẩn ẩn mang theo chút mừng thầm và chờ mong.

Nàng âm thầm cầu nguyện trong lòng Ôn thế tử có thể thuận theo vụ việc này mà lui hôn với Đường Trừng.

Đường Trừng không xứng đáng với nam thần Ôn thế tử của nàng ta!

Trương thị một mặt bình tĩnh, tỏ vẻ sống chết mặc bay, không liên quan gì đến thị, có Hầu gia ở đây thì thị chỉ cần giữ im lặng là được rồi.

Đường Trừng cảm thấy phản ứng của mọi người thật kỳ quái nha? Giống như nàng vừa làm chuyện ác tày trời gì vậy!

Cha đứa nhỏ đã không muốn dùng cường thể dược tề để cải thiện cái thể chất yếu đuối kia thì nàng liền chọn một người khác càng tốt hơn để gả, đây không phải rất bình thường sao?