Đường Trừng cảm thấy bọn họ thật không có ánh mắt.
"Được rồi, San Hô, ngươi đi kêu đại phu đến đây."
...
Thời điểm San Hô đi đến Tể Hòa đường mời đại phu, Nam Dương hầu trở về.
Vừa về đến phủ liền Trần Mama bên người Trương Thị, biết được Trương Thị tìm hắn có việc, Nam Dương hầu chuyển bước chân đến chính viện.
"Hầu gia, Trần Quốc công phu nhân hôm nay đến nhà để thương nghị hôn kỳ của Tứ nha đầu, muốn Tứ nha đầu xuất giá vào đầu tháng sau, ta vẫn chưa cho nàng câu trả lời chắc chắn, còn muốn hỏi thăm xem ý của Hầu gia thế nào."
Nam Dương Hầu đối với việc Trương Thị không tự mình làm chủ đáp ứng hôn sự rất hài lòng.
"Việc này trước tiên để ta hỏi Trừng nhi đã."
Trương Thị không có chút ngoài ý muốn nào, Hầu gia đối với Tứ nha đầu luôn thập phần yêu chiều, nhất định sẽ để ý mong muốn của Tứ nha đầu.
Toàn bộ Hầu phủ này, Hầu gia là lớn nhất nhưng chỉ cần việc dính dáng đến Tứ nha đầu thì Tứ nha đầu là lớn nhất.
Nam Dương Hầu không lưu lại ở chính viện, vội vàng đi đến Mẫu Đơn viên.
Một đạo thân ảnh màu vàng nhạt từ sân tiến vào đại sảnh, ánh mắt Đường Hâm phức tạp nhìn bóng lưng rời xa của Nam Dương Hầu.
"Nương, cha có phải là quá sủng Tứ muội rồi không.." Trong lòng Đường Hâm rất khó chịu.
"Đây cũng không phải lần thứ nhất, con không phải đã sớm quen thuộc rồi hay sao." Trương Thị vô nhẹ hai tay của nữ nhi, kỳ quái nhìn nàng một cái.
Đường Hâm giật mình tỉnh lại, nàng cũng không phải là nguyên chủ, sao lại nhớ thương tình cảm của Nam Dương Hầu.
"Nương, con biết rồi, sẽ không có lần sau đâu ạ." Đường Hâm thần sắc nghiêm túc cam đoan.
"Hi vọng con thật sự buông xuống." Trương Thị nhìn chằm chằm nữ nhi một lúc.
"Đúng rồi, mấy ngày nữa là đại thọ của lão Vương phi của phủ Thành Vương, con chuẩn bị chu đáo một chút."
Đường Hâm giật cả mình. Ở một đời trước, khi nữ chính chưa trùng sinh, phu quân của nguyên chủ chính là đích thứ tôn của lão Vương gia phủ Thành Vương, trừ việc có được thân phận tôn thất và có tước vị, có thể nhận bổng lộc của triều đình thì hắn chính là một người bình thường vô năng.
Hết lần này đến lần khác, người như vậy lại là rể quý trong mắt bao người.
Đường Hâm mấp máy môi, vạn lần không muốn nhưng vẫn gật đầu: "Nương yên tâm, con sẽ chuẩn bị cẩn thận."
Trương Thị khẽ nhíu mày nhưng cũng không nói gì.
Dịp này nàng để nữ nhi chuẩn bị cẩn thận chính là hi vọng nữ nhi sẽ được lão Vương phi nhìn trúng rồi gả vào Thành Vương phủ.