Trân Châu khẩn trương nhìn biểu cảm của thiểu thư nhà mình.
"Tiểu thư... Tứ hoàng tử..." San Hô trơ mắt nhìn tiểu thư biểu cảm hài lòng liền vội nhắc đến Tứ hoàng tử mà tiểu thư si mê, hi vọng nàng không để lại hai vị ma ma. Có hau vị này, cô ta muốn thuyết phục tiểu thư phá thai lần nữa càng không dễ dàng.
Tự mình động thủ làm mất đứa bé ư? San Hô không ngu ngốc như vậy.
Có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm cô ta đây.
Một khi tiểu thư nổi giận, Hầu gia tra rõ thì cô ta cũng xong đời, San Hô vẫn rất tiếc mạng.
Hai vị ma ma nghe San Hô nói mi tâm không để ý khẽ nhíu một chút, bọn họ trước khi đến Nam Dương hầu phủ đã nghe ngóng rõ hiện Tứ tiểu thư rất tín nghiệm nha hoàn San Hô này.
"Ngậm miệng!" Đường Trừng lạnh lùng hừ một tiếng.
San Hô sắc mặt đỏ lên, không dám tin mà há to miệng, trong lòng lại ẩn ẩn cảm thấy sợ hãi, tiểu thư âm tình bất định nhưng luôn một mực tín nghiệm cô ta, nhưng bây giờ...
"Tiểu thư..." San Hô vẫn muốn giãy dụa một chút, cô ta là nha hoàn mà tiểu thư tín nghiệm nhất, tiểu thư sẽ không đối xử với nàng như vậy.
Trân Châu ở một bên trừng to mắt.
"Đứng đấy làm gì, còn không mau lui xuống!" Đường Trừng đối với kẻ khuyến khích nàng phá thai này thập phần chán ghét, thật muốn bán cô ta ngay lập tức mà.
Nhưng nghĩ đến tình huống trong viện, trừ Trân Châu thì không có một ai đáng để tín nghiệm, Đường Trừng quyết định chờ thêm một chút, bên cạnh nàng không có người để dùng, bán đi một kẻ, ai biết lại tới một kẻ dụng tâm khác bằng mặt không bằng lòng hay không, lưu lại tai họa ngầm, không đáng.
Giao cho Trân Châu không bằng để cha Hầu gia tới.
Đến lúc đó thuận tiện chỉnh đốn viện tử luôn.
"Vâng." San Hô trước mặt Trân Châu cùng hai vị ma ma khó nén xấu hổ liền giận dữ đi ra ngoài.
Việc làm này của tiểu thư khiến Trân Châu rất hả giận.
Hai vị ma ma một người họ Cao, một người họ Tào, đều thập phần am hiểu việc chăm sóc cho phụ nhân mang bầu, Đường Trừng cũng không hỏi thăm nhiều liền đem người lưu lại.
"Về sau làm phiền hai vị ma ma hao tổn tâm trí."
Cao ma ma cùng Tào ma ma luôn miệng nói không dám, trong lòng lại âm thầm kinh ngạc về thái độ của Tứ tiểu thư. Bọn họ đến đây với nhiệm vụ chiếu cố chăm sóc tốt vị Tứ tiểu thư ngang ngược tùy hứng này, chỉ cần vị Tứ tiểu thư này không phá bỏ đứa bé của thế tử gia bọn họ liền cám ơn trời đất, không nghĩ tới Tứ tiểu thư lại phối hợp như vậy.
Hai vị ma ma trong lòng liền nhẹ nhàng thở ra.