Mèo Con Ăn Dưa Trở Thành Đoàn Sủng Của Toàn Tinh Tế

Chương 11

‘Xuất sắc!’

Sau khi xem hết trò hề, Kiều Kiệu chỉ ước mình có hạt dưa trong tay.

Mà phản ứng đầu tiên của Bùi Đường đó là mèo có ăn được hạt dưa không?

Bùi Thiển Hạ ghìm Chu Văn xuống bên hồ mà đánh hắn, trong khi đường đường là thượng tướng Bùi lại sử dụng ý thức chống trinh sát hàng đầu của mình để quan sát xem có người qua đường nào nhìn thấy hoặc lén chụp ảnh hay không.

Sau khi đánh Chu Văn xong, Bùi Thiển Hạ cố gắng hết sức để duy trì sự tao nhã cuối cùng sửa sang lại mái tóc xoăn rối bù của mình.

Suy cho cùng, cô ấy là em gái của Bùi Đường, sức mạnh tinh thần của Bùi Thiển Hạ không hề yếu, sau khi bị đánh Chu Văn không rảnh để lo Bùi Đường đang phấn khởi đứng ở bên cạnh mà hắn cố gắng chống cự, nhưng lại bị Bùi Thiển Hạ nhẹ nhàng ấn xuống.

Đánh xong, Chu Văn vừa lăn vừa bò để bỏ chạy.

Bùi Thiển Hạ nhìn Bùi Đường, vành mắt chậm rãi đỏ lên, sau đó không thèm để ý đến hình tượng nghệ sĩ của mình mà bắt đầu khóc lóc.

“Rõ ràng hắn ta nói yêu em nhất!” Nước mắt của Bùi Thiển Hạ từng giọt từng giọt rơi xuống.

Không thể không nói, không hổ là làm nghệ sĩ, biểu cảm và hình tượng được sử dụng rất tốt, cho dù có khóc to như vậy cũng rất đẹp.

Bùi Đường có chút lúng túng, anh ta muốn ôm em gái mình và an ủi cô như khi còn nhỏ, nhưng bàn tay đưa ra của anh ta lại cứng đờ giữa không trung.

"Sao hắn có thể làm vậy với em! Hắn còn nói sẽ đưa em đi gặp bạn bè!" Bùi Thiển Hạ khóc đến thương tâm, cho dù cô vừa mới thấy rõ đoạn tình cảm này, nhưng khi nhớ tới quãng thời gian trước đó với bạn trai, vẫn nhịn không được mà rơi nước mắt.

Ngay lúc Bùi Đường đang bối rối thì tiếng lòng của Kiều Kiệu bất ngờ vang lên cứu vớt anh ta.

‘Hắn ta là tinh tặc, bạn bè của hắn cũng là tinh tặc, mang cô đi gặp bạn bè của hắn chính là liên hợp với người khác cùng nhau bắt cóc cô!’

Bùi Đường biết anh chắc chắn không thể nói chuyện hắn là tinh tặc cho em gái vào lúc này, nhưng anh ta có thể để con mèo lông xù dễ thương làm cho em gái vui vẻ.

Vì vậy, trong lúc Kiều Kiệu đang lướt hệ thống xem thêm thông tin thì đột nhiên bị một đôi tay bế lên.

Kiều Kiệu: !!!

Phản ứng của mèo rất trực tiếp, cậu sợ tới mức dựng thẳng đuôi lên, ngơ ngác nhìn Bùi Thiển Hạ đang ở ngay trước mặt mình.

“Maow.”

Bùi Đường trấn an xoa xoa đầu mèo.

Bùi Thiển Hạ nhìn con vật nhỏ đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, nó có bộ lông xù màu trắng, thoạt nhìn bộ lông rất mềm mại, cái đuôi kẹp ở giữa hai chân.

“Meo!” Kiều Kiệu phản ứng lại, có chút tức giận hướng về phía Bùi Thiển Hạ ngáp một cái.

Đương nhiên là cậu càng muốn hướng về phía Bùi Đường mà hà hơi, nhưng Bùi Đường ở phía sau lưng, Kiều Kiệu thật sự bất lực.

Mèo con cảm thấy bộ dạng của mình rất hung dữ, nhưng tất cả những gì nó nhận được chỉ là Bùi Thiển Hạ dùng đôi mắt sưng đỏ ôm lấy mình vào trong lòng ngực.

“Đáng yêu quá, đáng yêu chết mất! Chị thật muốn hôn cưng nha!”

“!!!” Bùi Đường nhanh chóng nói, “Đây là mèo của bệ hạ!”

Bùi Thiển Hạ vừa mới chuẩn bị hôn, nghe được lời này nhanh chóng thả lại trong tay Bùi Đường, sau đó dùng ánh mắt trìu mến nhìn Kiều Kiệu.

"Thật là một con vật nhỏ đáng yêu, sao lại rơi vào tay đại ma đầu kia?"

Bùi Đường: “Em có bản lĩnh thì nói lời này trước mặt bệ hạ.”

Bùi Thiển Hạ đúng tình hợp lý: “Em không dám!”

Bùi Đường: “……”