Mèo Con Ăn Dưa Trở Thành Đoàn Sủng Của Toàn Tinh Tế

Chương 2: Nghe thấy tiếng lòng của mèo

Đối với chuyện mình bị bán đấu giá này, Kiều Kiệu cũng không có gì gọi là không thông, ngược lại còn cảm thấy đây chính là cơ hội tốt dành cho mình.

Vô nghĩa, mèo con đương nhiên không muốn nỗ lực, nằm yên chuyên tâm ăn dưa không phải thật tốt sao.

Tai Kiều Kiệu run run, đôi mắt xanh lam xinh đẹp tiếp xúc với ánh sáng mạnh, khiến cho đồng tử vốn dĩ tròn xoe dựng thành một đường thẳng, cũng khiến cho màu xanh trong mắt cậu càng thêm rõ ràng.

Hội bán đầu giá vốn yên tĩnh bởi vì động tác này của Kiều Kiệu mà tức khắc trở nên điên cuồng.

Nghe bên ngoài điên cuồng báo giá, Kiều Kiệu dựa vào thị lực siêu cường nhìn về chỗ xa nhất trong phòng nơi dành cho khách quý, lại vừa lúc đối diện với đôi mắt màu lam lạnh nhạt.

Kiều Kiệu đánh giá, cũng không đẹp trai bằng mình.

Cậu kiêu ngạo mà nhếch cái đuôi lên, cảm thấy đôi mắt màu xanh lam của mình là đẹp nhất trên đời!

Trong khoảng thời gian này, cuộc bán đấu giá đã kết thúc, cuối cùng Kiều Kiệu cũng bị vị khách quý ở ghế lô số 8 mua với giá 16 triệu tinh tế tệ.

Nhưng người đấu giá được Kiều Kiệu không phải anh, mà là một người đàn ông mập mạp bên cạnh, Kiều Kiệu nhìn người đàn ông mập mạp dầu mỡ này, trong lòng thầm xí một tiếng.

Cậu vừa rồi nhìn thấy người này trên hệ thống tin tức ở đại sảnh, là một quý tộc sống ở trên hành tinh gọi là A Đạt, gã thích chơi đùa với những người mẫu trẻ và những ngôi sao trẻ tuổi mới vào ngành, không kiêng kỵ nam nữ.

‘Thật trâu!’ Kiều Kiệu tiếp tục lướt xuống tin tức về người này, nhịn không được cảm khái một câu.

Tin bát quái này khiến cho bé mèo đã sống ba mươi năm khϊếp sợ không thôi!

Kiều Kiệu lẩm bẩm lầm bầm trong lòng, chuyên tâm đọc tin bát quái trên hệ thống mà không chú ý tới toàn bộ khách quý có mặt trong phòng đều lộ ra biểu tình kỳ quái.

Đặc biệt là gã béo đang bị cậu phỉ nhổ, dùng ánh mắt đầy kinh sợ liên tục rà soát khắp phòng.

Mà Kiều Kiệu vẫn đang lo việc ăn dưa của mình.

‘Đêm ngự một trai hai gái, chơi đến đủ sung sướиɠ.’ Hai mắt Kiều Kiệu mở to, nhìn hình ảnh mã hóa trên hệ thống, khϊếp sợ phát ra tiếng meo meo meo.

‘Ở trong cái l*иg sắt này thật sự không thoải mái chút nào.’ Tư duy của mèo con nhảy rất nhanh, Kiều Kiệu không mấy vui vẻ quét mắt nhìn chiếc l*иg được chế tác từ vàng ròng đang nhốt mình trong đó, vung móng vuốt cào một cái, chiếc khóa treo trên cửa rơi xuống mặt đất, Kiều Kiệu cũng từ l*иg sắt nhảy ra ngoài.

Cậu lớn mật trực tiếp ngồi ở trên chiếc bàn duy nhất trong phòng, có chút tò mò đánh giá người đàn ông ngồi ở đối diện mình.

Tóc đen mắt xanh, lớn lên rất đẹp, khí chất lỗi lạc.

Kiều Kiệu chớp chớp mắt, chậm rãi meo một tiếng.

Cậu cũng đã nhìn thấy người này trong hệ thống!

Yến Triều An thoáng hoàn hồn, ánh mắt lóe lên, cuối cùng dừng lại trên người con mèo trắng đang đoan chính ngồi ở trên bàn.

Tuy rằng không rõ tại sao nhưng Yến Triều An rất xác định, mình vừa mới nghe được hình như là tiếng lòng của con mèo này.

Hơn nữa… Anh liếc nhìn cấp dưới của mình cùng những tên quý tộc vụng về đang cố gắng lấy lòng anh, nhìn thấy biểu tình kinh hoảng nghi hoặc của bọn họ, có thể đoán được bọn họ cũng có thể nghe thấy giọng nói này.