Lão phu nhân nghiêm nghị liếc nhìn ông ta ta một cái.
Tạ Tấn An lập tức biết chuyện này không thể thương lượng.
Sao Lưu Uyển lại không nhận con trai mình chứ?
[ Nàng không nhận, con trai và Nhu Nhu biết phải làm sao đây? ]
Lão phu nhân nói, "Con đã ở tầm tuổi này rồi, sao vẫn còn chưa hiểu chuyện, Lưu Uyển không nhận, nó chỉ có thể là con thứ thôi! Chuyện này không có cách nào thương lượng."
"Hơn nữa, con cũng phải để tâm một chút, quan tâm thân thiết với Lưu Uyển nhiều hơn, để nàng ấy điều dưỡng thân thể cho tốt, sinh thêm một đứa con trai nữa, như vậy mới danh chính ngôn thuận."
Lão phu nhân bất đắc dĩ nhìn ông, bà ta chẳng biết cháu trai mình không thích cùng phòng với Lưu Uyển, sinh nở khó khăn chỉ là cái cớ bà dùng để quan tâm Lưu Uyển thôi, không ngờ Lưu Uyển ngoan ngoãn uống thuốc điều dưỡng bao nhiêu năm như vậy, lại khiến bà cảm thấy cháu dâu này hiểu chuyện.
Tạ Tấn An cúi đầu, "Cháu biết rồi ạ."
Nói đến con trai, lão phu nhân đột nhiên lại nghĩ đến điều gì đó, hỏi, "Không biết con gái của Lưu Uyển đã đặt tên chưa."
"Vừa rồi phu nhân truyền lời đến nói, Lưu Uyển để con gái đi theo tên nàng đặt gọi là Vãn Vãn."
Lão phu nhân nhíu mày, chống gậy đi qua đi lại. "Không được, không được, không tốt lành gì cả."
Tạ Tấn An nghi hoặc.
Lão phu nhân lại nói, "Đứa tiếp theo của Lưu Uyển nhất định phải là con trai, đứa con gái này phải đặt tên là Chiêu Đệ."
"Biết bao nhiêu nhà tỷ tỷ tên Chiêu Đệ, đứa tiếp theo đều là con trai cả. Đứa trẻ các con không hiểu biết còn bọn bà già chúng ta thì biết nhiều lắm."
Tạ Tấn An mấp máy môi, vừa định nói Lưu Uyển đã quyết định tên rồi, đổi lại cũng không hay.
Nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.
[Thôi vậy, chỉ là một đứa con gái thôi, gọi là gì cũng không quan trọng.]
Tạ Tấn An nói, "Tiệc đầy tháng của Hoài Sơn định vào mùng 2, của Chiêu Đệ chắc là mùng 5, cháu nhất định phải tránh trùng thời gian để tham dự, mấy ngày này phiền tổ mẫu thay cháu chăm sóc bọn chúng."
Lão phu nhân gật gật đầu, "Không trùng nhau là tốt nhất, đợi tiệc đầy tháng của Chiêu Đệ xong, hãy đón Hứa Nhu Nhu về nhà, mẹ con họ cũng sẽ có danh phận, con à, bảo tình nhân của con an phận một chút, danh phận cho nàng ta sẽ không thiếu đâu."
Nói xong, lại thấy không ổn, bà tháo chuỗi ngọc trên tay mình xuống, "Đây là cho mẹ con họ, con cứ đưa cho Nhu Nhu trước đi, để nàng ta yên tâm một chút, an phận một chút, Hoài Sơn cũng được coi trọng."