Mang Theo Em Trai Tham Gia Show Thiếu Nhi Tôi Trở Nên Nổi Tiếng

Chương 8

Tuy ở trên máy bay bụng nhỏ đã hấp thu cảm xúc no nê, đủ để 2 ngày tiếp theo không cần phải hấp thụ thêm, nhưng dù sao thì thân thể hiện tại là cơ thể người, cần có thức ăn để duy trì sự sống, hơn nữa Bạch Bảo hiện tại cũng rất hứng thú với thức ăn của thế giới mới này.

40 phút sau, một chiếc ô tô chậm rãi tiến vào khu vực Phượng Tê Sơn.

Nơi mà được mọi người ca tụng chỉ dành cho hội người giàu.

Thủ đô tất đất tất vàng, không quá khó để thấy những ngôi nhà chen chút trong những hẻm nhỏ, thậm chí có những ngôi nhà chỉ có vỏn vẻn vài mét vuông, thế nhưng nơi đây lại khác biệt.

Những căn biệt thự lộng lẫy uy nghiêm, những sân vườn rộng rãi, những kiến trúc được thiết kế tinh xảo, những hành cây cảnh được tỉa xinh đẹp, tô điểm thêm cho cảnh vật nơi đây, cũng như tạo thêm sự riêng tư cho chủ nhân.

Chiếc xe dừng lại, Bạch Nhiên đi xuống lấy đồ đạc ra khỏi xe, sau đó ôm Bạch Bảo đang ngơ ngác nhìn xung quanh vào lòng: "Bé con, đến nơi rồi đi xuống thôi"

Đồng thời cũng không quên hỏi Nghiêm Thanh: "Trợ lý Nghiêm cũng đã vất vả rồi, vào ăn một bữa với chúng tôi được không"

Nghiêm Thanh nghe vậy thì lắc đầu: "không được, tôi ở công ty còn công việc, tôi xin phép đi trước" sau đó nhanh như chớp lái xe rời đi.

Bạch Bảo ngoan ngoãn được Bạch Nhiên ôm trong lòng, đôi mắt nhỏ tròn xoe long lanh nhìn khắp nơi, miệng nhỏ liên tục cảm thán: "Oaaa, nơi này đẹp thật đó.."

Bạch Bảo ôm cổ anh trai, mặt nhỏ vui vẻ nhìn khắp nơi, nhìn những hàng cây xanh được cắt tỉa tỉ mỉ, có hoa có cỏ lộng lẫy dưới ánh mặt trời, bên cạnh còn có một hồ nước, một ngọn núi nhỏ được đúc từ đá tỉ mỉ cùng với dòng nước chảy róc rách, cảnh đẹp khiến người ta nao lòng.

Bạch Nhiên nhìn em trai vui vẻ trong lòng anh cũng vui lây: "Vậy sao, nếu đã như vậy, từ nay về sau Bạch Bảo ở đây được không, trước tiên chúng ta đến nhà ông bà ăn cơm, nghỉ ngơi một lát, buổi chiều anh trai mang em di dạo được không"

Bạch Bảo là bé ngoan đương nhiên là nghe theo anh trai rồi.

Dù sao buổi chiều thời tiết cũng mát mẻ, dẫn bé con đi dạo khám phá xung quanh cũng là một việc tốt.

Vừa tiến vào biệt thự, liền có một giọng nói vang lên: "Đã đến rồi sao?, ta đã nói rồi mà, giờ này chắc hẳn đã đến nơi rồi"

Bạch Nhiên vui vẻ chào hỏi: "Bà, chúng con vừa mới đến, nào Bạch Bảo, chào bà đi"

Nhìn bà trước mắt đang mỉm cười hiền từ nhìn mình, Bạch Bảo bỗng chó chút ngượng ngùng, nhưng vẫn ngoan ngoãn chào hỏi: "Con chào bà ạ"