Kiều Nhu

Chương 3: Ghen

“Anh vừa nói là nếu vòng qua khu trung tâm thương mại để mua đồ thì có thể sẽ về trễ hơn, vì đường xá khu bên đó kẹt xe khá nghiêm trọng vào giờ cao điểm. Thế nên em và con trai cứ ăn trước nếu đói, khi nào anh về thì anh ăn sau cũng được.”

Nói xong, Ôn Diễn tiếp tục mυ'ŧ hôn xương quai xanh quyến rũ của Kiều Nhu.

Tay anh cũng quen cửa quen nẻo cởi bỏ từng cúc áo sơ mi của cô.

Khe ngực sâu hút vừa hiện ra, Ôn Diễn đã lập tức vùi đầu vào mυ'ŧ hôn, liếʍ láp.

Anh kéo áo ngực của cô xuống, đầṳ ѵú màu hồng xinh đẹp liền lộ ra ngoài.

Ôn Diễn cúi đầu ngậm lấy đầṳ ѵú của cô bú ʍúŧ, đánh lưỡi vòng quanh núʍ ѵú.

Kiều Nhu cắn môi dưới để kìm nén tiếng rêи ɾỉ sung sướиɠ.

Trong lúc đó, cô nghe thấy giọng Lê Lâm chu đáo, ân cần vang lên bên kia đầu dây:

[Em biết rồi, anh cứ chậm rãi thôi không cần gấp gáp, chú ý lái xe cẩn thận là được.]

Ôn Diễn nhả núʍ ѵú của Kiều Nhu ra, hài lòng nhìn đầṳ ѵú xinh đẹp bị anh bú ʍúŧ đến mức ướt đẫm, xung quanh dính đầy nước bọt.

Anh dịu dàng nói thêm vài câu với vợ rồi cúp máy.

m thanh kết thúc cuộc gọi vừa vang lên, Ôn Diễn liền ném điện thoại qua một bên.

Anh vừa hôn môi Kiều Nhu, vừa đánh nhẹ vào cánh mông căng tròn của cô:

“Không thấy anh đang nói chuyện với chị Lâm của em sao, hửm?”

Kiều Nhu vừa xoa nắn giữa đũng quần anh, vừa lẳиɠ ɭơ liếʍ nhẹ khoé môi đáp lời:

“Chẳng lẽ anh không thích như thế này sao? Rõ ràng em thấy anh thích như thế này lắm mà~...”

Ôn Diễn hừ nhẹ:

“Thích thì như thế nào? Cũng có “chơi” em được đâu!”

Anh nói chuyện như thể bản thân đang rất ấm ức:

“Mấy hôm nay em đến kì kinh nguyệt nên anh cũng đâu có làm gì với em được. Anh nhịn tới mức dươиɠ ѵậŧ cũng sắp bị liệt luôn rồi đây này. Đã không cho anh đυ. mà còn gạ gẫm anh làm gì!”

Kiều Nhu buông tha cho dươиɠ ѵậŧ đáng thương phải nhịn đói mấy ngày nay của Ôn Diễn, cô hứng thú hỏi anh:

“Vậy… mấy ngày này anh không làʍ t̠ìиɦ với chị Lâm sao?”

Ôn Diễn vươn tay, dịu dàng vuốt ve gương mặt xinh đẹp của Kiều Nhu:

“Đương nhiên là không có. Anh chỉ đυ. mỗi mình em thôi.”

Kiều Nhu nghe thấy anh không làʍ t̠ìиɦ với vợ mình mà chỉ làʍ t̠ìиɦ với cô thì vô cùng vui vẻ.

Nhưng ngoài mặt thì cô vẫn tỏ ra có chút lo lắng:

“Nhưng mà anh và chị Lâm là vợ chồng. Hai người không làʍ t̠ìиɦ với nhau trong một thời gian dài như vậy, lỡ chị Lâm nghi ngờ thì sao?”

Ôn Diễn hôn nhẹ lên môi Kiều Nhu, trấn an cô:

“Đừng lo lắng, thật ra từ sau khi sinh con thì vợ anh đã không còn hứng thú với chuyện làʍ t̠ìиɦ nữa rồi, có lúc gần nửa năm mới làʍ t̠ìиɦ một lần. Những lần làʍ t̠ìиɦ sau đó đều là do anh chủ động đòi hỏi cô ấy, nếu anh không chủ động thì vợ anh cũng sẽ không bao giờ nghĩ đến chuyện làʍ t̠ìиɦ với anh.”

Kiều Nhu nghe vậy thì yên tâm hơn một chút, nhưng cô cũng để ý đến một điều mà Ôn Diễn vừa nói.

Cô bĩu môi:

“Ồ, đều là anh chủ động đòi đυ. chị Lâm cơ đấy. Hừ!”