"Loại nha đầu ngốc như ngươi, cho dù có kết ước được với loại tiểu long huyết thống không thuần khiết thì cũng là tổ tiên tích đức lắm rồi!"
Viêm trưởng lão đánh giá, vẻ mặt như thể ta đây rất cao quý, ngươi không với tới được.
Thiên Ninh có chút tiếc nuối: "Biết đâu chúng ta có duyên thì sao?"
"Tiểu nha đầu người không cao, mà tâm lại cao ngất, người có thể kết ước với Long tộc là rất ít, để Dẫn Long Thạch công nhận ngươi trước rồi hãy nói."
Không biết từ lúc nào, bầu không khí trong từ đường đã không còn căng thẳng như trước.
Ngay cả thái độ nói chuyện của Viêm trưởng lão cũng trở nên mềm mỏng hơn không ít...
Điều này khiến Đại trưởng lão nãy giờ im lặng cảm thấy bất ngờ, Long tộc trời sinh đã có khí thế áp bức người khác, đừng nói là người thường, cho dù là tu sĩ đứng bên cạnh Long tộc cũng sẽ cảm thấy không thoải mái.
Còn có thái độ thay đổi của Viêm trưởng lão...
Có nên nói Lục tiểu thư quả nhiên là huyết mạch của Văn Nhân gia hay không?
Sinh ra đã có sự thân cận với Long tộc.
Sau màn vừa rồi, mọi người dường như đã quên đi sự khó chịu trước đó, hai vị trưởng lão dẫn Thiên Ninh đến trung tâm từ đường, nơi bài vị của tổ tiên Văn Nhân gia được đặt.
"Trước tiên hãy làm lễ cùng ta đã." Đại trưởng lão nói.
Thiên Ninh ngoan ngoãn quỳ lạy tổ tiên của Văn Nhân gia theo Đại trưởng lão, sau đó Đại trưởng lão lấy ra một con dao nhỏ: "Đưa tay ra."
"Chờ một chút."
Nhìn thấy mũi dao sắc bén, Thiên Ninh vội vàng lấy từ trong túi ra một viên đan dược trị thương, dáng vẻ như thể sau khi Đại trưởng lão rạch xong sẽ lập tức nuốt vào, không chịu nổi chút đau đớn nào.
Thật là vô dụng...
Đại trưởng lão kinh ngạc khi phu nhân lại đưa đan dược thiên phẩm trị thương cho nha đầu này.
Nghĩ đến, dù sao cũng là nữ nhi thân sinh, là miếng thịt rơi ra từ trên người mình, phu nhân đối xử với nàng cũng tốt đấy.
Thiên Ninh không biết Đại trưởng lão đang suy nghĩ lung tung, loại đan dược này là do lão nhân kia ép nàng phải luyện chế. Bởi vì máu của nàng đặc biệt, không thể để người khác dễ dàng phát hiện, cho nên chỉ riêng đan dược trị thương mà lão nhân kia đã bắt nàng luyện chế đến mấy túi lớn, cả đời này cũng không dùng hết.
Sợ nàng ở bên ngoài bị người xấu phát hiện, chôn vùi mạng nhỏ.
Nhìn thấy con dao rạch thủng da thịt, máu tươi chảy ra, nhưng lại không giống như lực hút trái đất mà nhỏ giọt xuống, mà là bay lên không trung, chậm rãi dung nhập vào một khối đá đen như mực phía trước.
Thiên Ninh chú ý tới hơi thở của Viêm trưởng lão trở nên dồn dập, giống như dã thú tham lam hít lấy hương thơm ngọt ngào của máu, nàng lập tức nhét viên đan dược trị thương vào miệng.
Hiệu quả tức thì, vết thương lập tức lành lại.
May là tên gia hỏa mà Long tộc phái đến tu vi không cao, nếu không thì từ lúc Đại trưởng lão lấy dao ra, Thiên Ninh đã sớm chuồn mất rồi.
Viêm trưởng lão còn chưa kịp nghi ngờ về khát vọng khó hiểu của mình đối với dòng máu kia, thì đã thấy Dẫn Long Thạch chiếu ra ánh sáng.
Nha đầu này vậy mà thật sự có bản lĩnh kết ước với Long tộc!
Không biết là tên xui xẻo nào, lại gặp phải nha đầu đến từ phàm giới này, đã bỏ lỡ thời điểm tu luyện tốt nhất.
Rất nhanh, tên xui xẻo trong lòng hắn ta đã lộ diện, dung mạo như ngọc, mắt sáng như sao, đôi mắt xanh sâu thẳm lạnh lùng như băng sương, gương mặt tuyệt mỹ như không có thật, tựa như tiên tử giáng trần, khiến người ta không sinh ra được chút tà niệm nào.
"Chuyện... chuyện này..."
Viêm trưởng lão nói năng hùng hồn cũng phải á khẩu.
Đại trưởng lão kinh diễm trước người xuất hiện từ Dẫn Long Thạch, nhưng trong đầu ông ta suy nghĩ một lượt, cũng không phải là thành viên của Long tộc trăm năm trở lại đây, lại nhìn thấy thái độ của Viêm trưởng lão thì làm sao có thể không hiểu.
"Vị này chẳng lẽ là tiền bối tu luyện ngàn năm của Long tộc sao?"
Vậy thì Lục tiểu thư này đúng là đạp trúng vận cứt chó rồi.
Chỉ cần kết ước với Long tộc, thái độ của gia chủ đối với Lục tiểu thư nhất định sẽ khác.
"Câm miệng!" Viêm trưởng lão lập tức chỉ thẳng vào mũi Đại trưởng lão mắng: "Loại nhân tộc hèn mọn, vậy mà dám mơ tưởng hão huyền đến việc kết ước với Long Tổ của tộc ta! Vô liêm sỉ! Các ngươi nằm mơ đi!"
Đại trưởng lão: ???
Thiên Ninh: ...
Long Tổ trong Long tộc chính là tồn tại cao không thể với tới, Viêm trưởng lão còn cảm thấy Thiên Ninh không xứng kết ước với mình, huống chi là Long Tổ được tất cả Long tộc nâng niu trong lòng bàn tay.
Chỉ sợ Dẫn Long Thạch truyền tin tức này về Long cung, cả Long tộc sẽ nổ tung mất!
Tên khốn kiếp nào lại dám cả gan mơ tưởng đến việc kết ước với Long Tổ của bọn họ?
Chán sống rồi sao?
Đại trưởng lão rất muốn nói, hay là cứ theo lệ cũ, để hai người bọn họ ở chung một chỗ ba tháng thử xem?
Dù sao trước đây cũng không phải là chưa từng có trường hợp Long tộc không đồng ý, bởi Long tộc trời sinh đã kiêu ngạo, coi thường tu sĩ loài người cũng là chuyện bình thường, nhưng Dẫn Long Thạch rất ít khi nào sai, phần lớn người và Long sau khi ở chung ba tháng đều nguyện ý kết ước.
Tỷ lệ thành công cao đến chín mươi phần trăm, đây chính là quy củ do lão tổ tông định ra.
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của Viêm trưởng lão, Đại trưởng lão lập tức nghẹn lời...
Ông ta luôn cảm thấy, nếu như mình dám mở miệng, con Hỏa Long đang tức giận đến mức dậm chân trước mặt này sẽ xông lên bóp chết mình mất.
Nhưng một con rồng thì hấp dẫn biết bao nhiêu?!
"Viêm..."
Đại trưởng lão vừa mới thốt ra một chữ, Viêm trưởng lão đã biết ông ta nhất định đang ấp ủ âm mưu gì đó liền lập tức cắt ngang.
"Chuyện này Văn Nhân gia các ngươi cấm được phép tiết lộ ra ngoài! Bây giờ ta phải lập tức khởi hành về Long cung bẩm báo với Long Vương! Đương nhiên..." Viêm trưởng lão vừa nói, ánh mắt vừa chuyển sang người Thiên Ninh, khó hiểu, khinh thường, ghét bỏ... Bao gồm đủ loại cảm xúc.
Nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, Viêm trưởng lão chỉ cảm thấy Long Tổ nhà mình chính là bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu!
Trước khi rời đi, hắn ta nghiêm khắc cảnh cáo: "Có vài người tốt nhất đừng có ngu ngốc mà tự tìm đường chết, Long Tổ của tộc ta, không phải là thứ mà loại nhân tộc các ngươi có thể xứng với!"
Rõ ràng, muốn Thiên Ninh và người nam nhân xuất hiện trên Dẫn Long Thạch kia kết ước, căn bản là không thể nào!
Cùng với khí tức của Viêm trưởng lão biến mất, Đại trưởng lão nhìn Thiên Ninh với vẻ mặt phức tạp, sự việc phát triển đến nước này, là điều ông ta nằm mơ cũng không ngờ tới.
"Lục tiểu thư, người về trước đi. Chuyện này ta sẽ bẩm báo lại với gia chủ, nhưng chuyện hôm nay xảy ra, người tuyệt đối không được tiết lộ cho bất kỳ ai. Cho dù là người của Văn Nhân gia cũng không được."
Thiên Ninh "ừm" một tiếng đáp ứng.
Nàng đối với Long Tổ không có cảm giác gì, ngược lại rất thích Viêm trưởng lão kia.
Đáng tiếc tiểu Hỏa Long kia lại không vừa mắt nàng.