[Mọi người đâu ai biết, tôi đi công tác với sếp, xuống dưới lầu mua dây sạc cho ổng, đến lúc mang lên phòng tình cờ thấy sếp đang tắm. Bây giờ sếp nhất quyết đòi thử với tôi, tôi nên làm gì bây giờ. Đang online để chờ, rất nguy cấp.]
Ngay khi bài viết được đăng tải đã có vô số người vào phản hồi.
[Quy tắc ngầm đấy, ông chủ này thật táo bạo đến trắng trợn. Một ông già hơi có tí địa vị xã hội thì thích làm gì là làm. Tôi đề nghị bạn liên hệ với Cục Lao động của Bộ Công Thương.]
[Ngày nay xã hội hiểm ác, chị gái nhỏ nhất định phải tự bảo vệ lấy mình.]
Sau khi đọc những bình luận bên dưới, tôi nhận ra rằng dường như mình đã bỏ lỡ một số thông tin quan trọng.
[Sếp của tôi còn rất trẻ, chưa đến ba mươi tuổi, được thừa kế công ty và rất đẹp trai. Lúc nãy tôi vừa nhìn thấy cơ bụng tám múi. Ngoài ra, đừng gọi tôi là chị gái, tôi là đàn ông.]
Tôi tưởng mình có thể nhận được một số thông tin hữu ích khi đăng bài này, nhưng không ngờ nó lại chứa đầy những từ ngữ tục tĩu.
[Sếp có cơ bụng tám múi thì cứ làm theo đi.]
[Sếp đẹp trai thì không gì là không thể.]
[Có lẽ ông sẽ sớm trở thành vợ của sếp. Tuy chúng ta chỉ là cư dân mạng chưa từng gặp nhau, nhưng tôi vẫn hy vọng đến lúc ấy ông có thể phát bao lì xì cho tụi tôi hưởng chút không khí vui mừng.]
Tôi nghiến răng nghiến lợi đọc mấy bình luận này, sau đó tức giận gõ vài chữ thật lớn.
[Tôi là đàn ông!!!]
Không ngờ cư dân mạng còn đi xa hơn.
[Đàn ông, thế chẳng phải sẽ càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn sao?]
[Đàn ông! Người anh em, xin hãy chú ý cơ thể nhé.]
Fuck!
Chúng ta chỉ là bạn bè qua mạng thôi, mấy người thật sự đã vượt quá giới hạn rồi!
Tôi chưa kịp nghĩ ra cách nào thì tiếng gõ cửa vang lên.
Vừa mở cửa, tôi đã thấy ông chủ Hạ Minh Duyên đang mặc áo choàng tắm đứng trước mặt mình.
Anh ta vừa mới tắm xong, vài giọt nước còn đọng lại trên tóc chảy dọc xuống theo da thịt, cuối cùng ẩn vào bóng tối trong khe ngực.
“Cái đấy... Sếp Hạ, anh có việc gì cần tôi giúp sao?”
“Tôi chỉ muốn hỏi, cậu còn điều gì muốn nói về việc lén nhìn tôi đang tắm không?”
“Tôi thật sự không nhìn trộm!”
Có người tốt nào mà không thèm đóng cửa phòng tắm khi đi tắm chứ, đã vậy rõ ràng anh ta cũng biết tôi đang trong tình huống đưa dây sạc cho anh ta.
“Hơn nữa, sếp Hạ à, chúng ta đều là đàn ông.”
“Đàn ông thì sao, cậu kỳ thị giới tính hả? Là đàn ông thì cậu có thể công khai giở trò lưu manh.”
Tôi… mẹ nó.
Quả nhiên thứ mà tư bản giỏi nhất chính là đổi trắng thay đen.
Fuck! Trước khi bước vào cũng cần phải nói với mẹ một tiếng chứ!
Để giữ được công việc mà tôi vất vả lắm mới tìm được này, tôi chỉ có thể cố gắng nặn ra một nụ cười.
“Xin hỏi, ngài đây muốn tôi làm gì?”
“Rất đơn giản, hãy làm bạn trai của tôi.”
Lời nguyền rủa tích tụ trong miệng tôi chưa kịp thốt ra thì Hạ Minh Duyên đã chém xuống thêm một câu.
“Chỉ cần một ngày thôi. Gần đây áp lực kết hôn ở nhà rất lớn nên tôi cần đưa người về nhà để đối phó. Sau khi suy nghĩ kỹ càng thì tôi thấy mang theo một người đàn ông là tiện nhất. Cậu cũng đẹp nên tôi chọn cậu luôn.”
Ha ha, mặc dù là khen nhưng tôi không vui lắm vì chuyện lại thành ra thế này.
“Được rồi sếp Hạ, tôi hiểu rồi.”
Tiền khó kiếm, phân khó ăn.
Cuộc sống chính là khốn nạn như vậy.
Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cúi đầu trước bọn tư bản.