Xuyên Nhanh: Vạn Nhân Mê Yếu Ớt Thích Ăn Cơm Mềm

Quyển 1 - Chương 4

Trường trung học số 1 Hải Thành.

Trong phòng học thì sáng sủa và sạch sẽ nhưng bên ngoài là cơn mưa mùa thu.

Tiếng mưa rơi tí tách tí tách đánh thức Thủy Thước khỏi trạng thái mất ý thức. Cậu đang ngồi, mưa rơi trên bệ cửa sổ, tạt vào mặt cậu, nước mưa khá lạnh, cũng làm ướt phần đuôi tóc màu đen của cậu.

Ngoài cửa sổ là cơn mưa dầm, trời đã tối rồi. Thủy Thước quay đầu, cậu nhìn thấy khuôn mặt của bản thân trong hình ảnh phản chiếu trên cửa sổ thủy tinh trong suốt, vẫn là thân thể của cậu nhưng lại mặc đồng phục học sinh màu xanh trắng.

Số 77 không hề lừa cậu, vì để thuận tiện cho công việc nên sau khi cậu đi vào thế giới này, thân thể và tên của nhân vật gốc đều sẽ được thay bằng thân thể và tên của cậu.

[Chào mừng ký chủ đến với thế giới mới.]

Bây giờ là tiết cuối của buổi chiều, học môn thể dục. Các học sinh lớp 12 vùi đầu vào việc học nên tiết thể dục thực chất là thời gian hoạt động tự do để tạo điều kiện cho những học sinh muốn ở lại lớp làm bài tập.

Cuối tuần, Tống Thủy Thước mới được Tống gia đón về từ thị trấn, chuyển đến Hải Thành, hôm nay là ngày thứ hai kể từ khi cậu chuyển đến trường trung học số 1, không có người quen nên tiết cuối không ai đánh thức cậu dậy.

Thủy Thước đứng dậy đóng cửa sổ lại, cửa sổ phát ra một tiếng két chói tai.

"Làm cái quái gì vậy, không biết giữ im lặng sao, ồn ào quá mức." Bạn cùng bàn ngồi bên ngoài bị đánh thức, ôm lấy quả đầu vàng khè, tức giận ngẩng đầu liếc một cái sau đó nằm xuống.

Số 77: [Đây là cốt truyện đầu tiên. Sau khi Tống Thủy Thước chuyển đến trường đã nhanh chóng điều tra được những học sinh ở đây đều là những cậu ấm cô chiêu có quyền có thế, còn có những học sinh làm việc ở hội học sinh do Lục Phong Trì và Khúc Cửu Triều đứng đầu. Vì để cuộc sống dễ dàng hơn hắn đã giả làm Omega quyến rũ bọn họ.]

[Bắt đầu từ người học chung lớp - Lục Phong Trì, hắn quyết định trộm áo khoác đồng phục của đối phương và làm nó dính pheromone của bản thân, để thu hút sự chú ý của Lục Phong Trì. Kết quả bị Lục Phong Trì phát hiện, sau đó hắn báo lên cho chủ nhiệm gọi về cho người nhà, cũng chính là người anh trai kế nam chính bây giờ của cậu, gây phiền phức cho anh ta.]

[Hiểu rồi.] Thủy Thước đáp lại: [Cho nên bây giờ tôi phải đi trộm áo khoác đồng phục của người đó, ở đâu?]

Quả cầu số 77 lơ lửng bay một vòng quanh lớp, không ai có thể nhìn thấy nó ngoại trừ Thủy Thước.

[Ở đây, ở đây!] Số 77 dừng ở trên mặt bàn trong một góc lớp học: [Lục Phong Trì hiện tại không có ở đây, trong lớp cũng không có quá nhiều người, cơ hội tốt, ký chủ!]

“Cho qua chút.” Để không làm phiền các học sinh khác trong lớp, lần này Thủy Thước nhỏ giọng nói: “Cảm ơn.”

Bạn cùng bàn đầu vàng hít một hơi thật sâu, đột nhiên đứng dậy, bước ra ngoài, dứt khoát đẩy cái ghế xuống gầm bàn: "Được rồi đó, thiếu gia."

Cậu ta nói hai từ ""thiếu gia" với giọng điệu cực kì mỉa mai.

Đầu vàng cũng vào trường này bằng cách quyên tiền xây một tòa nhà, hoặc nói theo cách khác thì những đứa chót lớp đều dùng cách này để vào trường. Nhà cậu ta làm bất động sản, tuy không bằng Tống gia nhưng ở Hải Thành cũng xem như có chút danh tiếng.