Xuyên Nhanh: Vạn Nhân Mê Yếu Ớt Thích Ăn Cơm Mềm

Quyển 1 - Chương 2

Sau khi nghe được mấy chữ cuối cùng, nhóm hệ thống im lặng nhìn nhau.

Thiếu niên bị vây quanh ở giữa như nghe thấy gì đó, ngẩng đầu lên, nhóm quả cầu lơ lửng cuối cùng cũng thấy rõ ánh mắt của cậu, hốc mắt không sâu lắm, giống như trăng khuyết hơn, mí mắt mỏng manh không chớp...

Cậu không chút đề phòng để lộ tư chất của bản thân với thế giới này. Cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, dễ bị tổn thương đó lại chứa đựng sức mạnh được gọi là huyền thoại bất tử nhưng cậu lại không có áo giáp để bảo vệ bản thân giống như một chú chim non dưới phong ba bão táp, lông cánh non nớt không đủ sức để gánh chịu giông bão, mắt và mũi nhỏ đầy nước.

Thủy Thước lại cúi đầu xuống.

Quả cầu lớn nhất lơ lửng trong vòng tròn bay đến gần cậu, bay xung quanh cậu hai vòng.

"Trạng thái thân thể: F-, trạng thái tinh thần: F-, giá trị may mắn: F-, trí tuệ: C-, nhanh nhẹn: F+, sức chịu đựng: F, ngoại hình: S+, tiềm năng tổng thể: C, xếp hạng cấp bậc hoàn thành."

Nhóm quả cầu lơ lửng lại bắt đầu ồn ào bàn tán.

"Chỉ có ngoại hình là nổi bật, còn lại đều không đạt tiêu chuẩn, tiềm lực tổng thể cũng không đủ. Thật ra nếu cậu ấy muốn đến bộ phận của chúng ta cũng không phải... "

"Hệ thống chính đã nhiều năm không tuyển người mới. Sao vừa tuyển lại tuyển trúng một người chênh lệch nghiêm trọng như vậy nhưng cũng không phải không được, bộ phận của chúng ta rất bao dung."

"Đúng lúc bên chỗ chúng tôi cũng đang rất thiếu người :) Các tiền bối nếu đã đủ người thì đừng giành với tôi."

Đột nhiên, một quả cầu nhỏ lăn ra từ vòng vây, trên màn hình hiển thị một đống biểu tượng cảm xúc QAQ, QVQ, TVT.

“Wow wow, hệ thống ăn bám đã phát hiện trị số yếu ớt của ngài là x, trị số nhan sắc là x, dạ dày của bé O cũng không tốt, quả nhiên là người ăn bám trời sinh. Gia nhập với chúng tôi, ngài sẽ thành công, sự nghiệp ăn bám lên đến đỉnh cao, nhất định rút ngắn 30 năm phấn đấu!"

Nó lăn lộn trên không.

"Làm ơn, làm ơn, hãy trói buộc với tôi đi. Tôi quỳ xuống cầu xin cậu, xin cậu, xin cậu, xin cậu. Tôi đau khổ cầu xin trước mặt Phật mấy ngàn năm chính là để chờ cậu xuất hiện, vì cậu tôi có thể biến thành người sói, sủa gâu gâu gâu! Nếu bỏ lỡ cậu, mỗi đêm tôi sẽ tỉnh lại tự tát vào mặt mình!"

?

Thủy Thước ngước mắt lên, tuy không tìm thấy tay trên thân hình máy móc tròn trịa của nó nhưng cậu vẫn đồng ý: “Được.”

"..." Những quả cầu nhỏ khác đều choáng váng.

"Số 77 thật hèn hạ."

"Ai đã nhét vào kho dữ liệu của nó mấy lời văn điên khùng đó vậy."

"Phần lớn đều bị khóa."

"Không ai quay lại sao? Tôi muốn gửi cái này đến bot hệ thống khiếu nại."