Phơi Bày Kiếp Trước Khiến Cả Cõi Mạng Chấn Động

Chương 26

“Được rồi, đi theo chị.” Dạ Vãn Lan ôm cô ấy.

Có một gã bồi bàn nhíu mày can ngăn: “Dạ tiểu thư, cô…”

Dạ Vãn Lan nhìn gã.

Ánh nhìn rất bình tĩnh, nhưng dường như có một áp lực vô hình nào đó đè nặng lên toàn bộ không gian.

Động tác gã bồi bàn cứng đờ.

Trình Thanh Lê còn đang vui vẻ uống trà sữa: “Giám đốc thiết kế quý báu nhà chúng ta đâu?”

“Thanh Lê, em đưa Dĩ Tương vào xe.” Dạ Vãn Lan đeo một đôi găng tay màu trắng vào: “Chị đi một chút sẽ về.”

“Được thôi chị Lan, không thành vấn đề!” Trình Thanh Lê dẫn cô gái lên xe, an ủi nói: “Đừng sợ, uống chút nước nóng nhé, chị mặc ít thế này có lạnh không, mặc áo khoác của em vào đi.”

Chu Dĩ Tương vẫn đang bàng hoàng.

Sao đối phương lại biết tên của cô ấy?

Lúc này, trong phòng A11.

“Anh Từ, tụi em không tìm thấy con nhỏ kia, thật xui xẻo!”

“Hòa thượng có thể chạy trốn còn ngôi miếu thì không.” Từ Lục nhàn nhã: “Lần này coi như nó may mắn, lần sau sẽ không dễ vậy đâu.”

“Anh Từ nói phải, chỉ cần nó dám xuất hiện, tuyệt đối sẽ không thể trốn thoát.”

Bên trong câu lạc bộ tiếng nhạc xập xình, có mấy người đã uống say đến mức ngã trái ngã phải trên sô pha bằng da.

“Rầm!”

Cửa bị đá văng, ánh sáng từ bên ngoài phòng lùa vào.

Trước cửa phòng, có một thân ảnh đứng ngược sáng.

Từ Lục nheo mắt, lúc này cậu ta mới từ từ thấy rõ người tới, ngạc nhiên cất tiếng: “Dạ Vãn Lan? Sao cô không đi tìm Chu Hạ Trần, lại tới đây tìm tôi?”

Nét mặt mấy người khác cũng có chút kinh ngạc.

Sự việc Tần Tiên bị Dạ Vãn Lan đánh đến mức nhập viện, mấy hôm nay đã lan truyền khắp Giang thành.

“Không được Chu Hạ Trần chu cấp nữa, cô đã nghèo đến mức phải tới nơi này làm việc sao, không sao, hôm nay tôi cho cô cơ hội kiếm tiền.’’ Từ Lục cười to: “Lột hết quần áo ra, tôi cho cô mười vạn.”

Có người lên tiếng: “Anh Từ, nếu không thì…”

Dạ Vãn Lan dù sao cũng là người của Chu Hạ Trần, nếu như bọn họ làm nhục cô, thì chẳng phải là đang làm nhục Chu Hạ Trần sao?

Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ.

“Làm sao?” Từ Lục cười lạnh: “Cô ta chỉ là một đứa thế thân, lại chọc phải Tần Tiên, còn muốn Chu Hạ Trần chống lưng cho cô ta sao?”

Cậu ta vẫn luôn không vừa mắt Chu Hạ Trần, tháng trước Chu Hạ Trần còn cướp mất một đơn hàng lớn của cậu ta.

Cả đứa em trai Từ Lý của cậu ta cũng đúng là một thằng ngu, ngày ngày đi theo đuôi Chu Hạ Trần, có khi ngày nào đó anh ta bán nhà họ Từ đi mất lúc nào không hay.

Trong phòng là một mảng yên tĩnh.

Sau lưng bọn họ mắng Dạ Vãn Lan tham lam, mắng cô thực dụng, mắng cô không có khí chất, nhưng khi đối mặt lại không thể nói được lời nào vũ nhục cô.

Dạ Vãn Lan cởi giày cao gót, tháo găng tay xuống, sau đó ném hết vào mặt Từ Lục.

“Trước tiên, đưa tôi bốn mươi vạn.”