Nam Omega Dễ Thương Và Mềm Mại

Chương 1

Học viện quân sự liên bang số 1, đầu năm học, các tân sinh viên tươi cười, ánh mắt sáng ngời, tràn đầy kỳ vọng về cuộc sống đại học sau này. Tất cả đều ngẩng cao đầu và bước đi vững vàng, họ đại diện cho mục tiêu bất khuất của mình.

—Xuất thân từ Học viện Quân sự số 1 thì đều là Lưỡi kiếm Liên bang.

"Lại một đám tân binh ngây thơ."

"Lại một đàn sói con giành cơm!"

Vài sinh viên cũ đang phát tờ rơi dùng ánh mắt đồng cảm và phẫn nộ với những sinh viên năm nhất này.

"Bọn nó sớm nên biết rằng đến đây thì chỉ có thể trở thành bao cát cho kẻ khác mà thôi."

"Này, đã có ai phân hoá chưa?"

"Không phải năm ngoái có hỗ trợ sinh viên phân hoá sao?"

Độ tuổi từ mười bảy đến mười tám tuổi ở Liên bang là thời kỳ phân hóa pheromone đỉnh cao. Trong giai đoạn này, học sinh sẽ phân thành Alpha, Beta và Omega. Bình thường, Alpha có khả năng chiến đấu mạnh nhất, còn Omega có khả năng chiến đấu yếu nhất nhưng lại cẩn thận nhất. Còn với Beta thì mọi khía cạnh đều tương đối tầm thường. Tất nhiên, với sự phát triển của khoa học công nghệ, khoảng cách giữa ba loại dần dần được thu hẹp và trong lịch sử đã có rất nhiều nhà lãnh đạo là Omega và Beta xuất sắc.

Thông thường, tài năng càng cao thì phân hoá càng sớm, nhưng vì hầu hết các sinh viên đều không phân hoá được trước khi vào học viên nên sẽ có các lớp hỗn hợp cho sinh viên năm nhất trong năm đầu tiên và họ chỉ được tham gia các khóa học mục tiêu trong năm thứ hai.

"Quý Nguyệt Chi!"

"Cậu ta phân hoá rồi à?" Anh trai phát tờ rơi không hề nhận ra mọi người đã biến mất từ

lâu, anh vẫn thở dài kêu than: “Không phát nữa…”

"Da da"

Trên sàn đá cẩm thạch trắng xám, một đôi ủng quân đội màu đen phát ra âm thanh chói tai. Dưới ánh nắng, phần ủng trên cực kỳ sạch sẽ còn in mờ khuôn mặt dần cứng đờ của người anh em phát tờ rơi.

Anh trai phát tờ rơi từ từ ngẩng đầu lên nhìn học viên quân sự đối diện: Đối phương cao, lưng thẳng, toàn thân giống như một thanh kiếm sắp xuyên thủng bầu trời. Mái tóc gãy rụng nửa trán, che đi đôi lông mày, một đôi mắt đen dài, ẩn chứa một chút lạnh lùng, trên ngực trái quân phục có một chiếc huy hiệu tai lúa mạch màu vàng.

Đó là một huy hiệu độc quyền thuộc về Văn phòng Kỷ luật.

"Quý, Quý ..." Anh trai phát tờ rơi tái mặt tại chỗ, anh vô thức ném tờ rơi xuống đất rồi vội vàng mặc lại quân phục.

“Quần áo xộc xệch, trừ hai điểm.” Quý Nguyệt Chi cúi đầu nhìn tờ rơi rải rác khắp nơi, không chút do dự nói: “Xả rác bừa bãi, trừ hai điểm.”

Anh trai phát tờ rơi vừa vội vàng mặc xong quân phục liền ngồi xổm xuống nhặt tờ rơi, ngẩng đầu cay đắng nói: “Tôi nhặt lên ngày, đừng trừ điểm được không?”

Mỗi học kỳ, mỗi người đều có 20 điểm, sau khi hoàn thành tín chỉ, họ sẽ phải rút. Có nhiều lý do khác nhau khiến bạn bị trừ điểm. Phần lớn đều do các giáo sư và người ở bộ phận Kỷ luật, mà người đứng đầu bộ phận Kỷ luật là Quý Nguyệt Chi.

Alpha nữ đứng sau Quý Nguyệt Chi ngẩng đầu lên, nhìn anh trai phát tờ rơi. Nghe vậy, cô chế nhạo nói: "Anh đã bao giờ thấy bộ phận Kỷ luật trừ điểm rồi trả lại chưa? Không muốn bị trừ điểm thì phải tuân theo luật của học viện quân sự."

Anh trai phát tờ rơi tức giận nhặt tờ rơi đứng dậy, khi thấy tin bị trừ 4 điểm từ xhip não thông minh trên cổ tay, trái tim anh nghẹn ngào muốn chết, nhưng thấy người ban Kỷ luật xuất hiện ngày một nhiều, anh bắt đầu hả hê. Dù sao cũng không chỉ mỗi mình anh bị trừ. Chờ khi anh hồi thần lại, Quý Nguyệt Chi đã rời đi.