“Cuối cùng thì nhóm nữ trong show sống còn Queens cũng thành đoàn! Giang Nam Khê xuất đạo vị trí center với số phiếu áp đảo! Năm nay cô ấy mới chỉ mười tám tuổi!”
"Giang Nam Khê vô địch, Giang Nam Khê có thể vừa ngọt vừa sεメy."
"Tiên nữ nhỏ vô địch vũ trụ, Nam Nam bảo bối, mẹ yêu con!"
Trong KTV ầm ĩ, Thẩm Đại cầm điện thoại di động đọc tin tức bát quái. Cô ây vô cùng vui mừng, nhấc chân lên đạp thiếu nữ ngồi bên cạnh, "Tiên nữ nhỏ, gọi cậu đấy."
Giang Nam Khê lạnh lùng quét mắt nhìn qua, rồi đạp ngược trở về một cái, cô rầu rĩ không vui nhìn chằm chằm điện thoại di động.
Thẩm Đại: "Nhìn cái gì thế? Sao lại nghiêm túc vậy?"
Cô ấy tiến lại gần, chỉ liếc mắt một cái đã thấy rõ nội dung trên màn hình.
Thẩm Đại: "Đây không phải phim mới của ảnh hậu Hạ Chỉ Ngôn sao?"
Giang Nam Khê: "Cậu xem rồi hả?"
Thẩm Đại: "Mấy ngày trước không có việc gì làm, vừa lúc trong nhóm lớp có người share bản lậu, nên tớ ở nhà xem. Con mẹ nó, Hạ ảnh hậu thật đúng là hy sinh vì nghệ thuật, dáng người kia, tớ là con gái mà khi nhìn cũng…
Thẩm Đại còn chưa nói xong đã bị Giang Nam Khê lấy ra một nắm khoai tây nhét đầy miệng, khiến cô ấy suýt nữa nghẹn chết.
Thẩm Đại ho khan hai tiếng, nước mắt chảy ròng: "Giang Nam Khê! Cậu điên rồi hả!”
Giang Nam Khê mím môi: "Nhóm nào, cho tớ vào với."
Thẩm Đại trừng mắt, không dám tin: "Giang đại tiểu thư, cậu muốn vào nhóm lớp hả? Sắp hết cấp ba rồi, cuối cùng lương tâm của cậu cũng bộc phát, quyết định muốn tạo quan hệ tốt với những bạn học trong lớp chúng ta?"
Giang Nam Khê không kiên nhẫn nhíu mày: "Có cho tớ vào hay không?"
Thẩm Đại bĩu môi, lấy điện thoại di động ra, cho Giang Nam Khê vào nhóm lớp trên QQ.
Học sinh cấp ba đều thích dùng QQ.
Giang Nam Khê vừa vào nhóm, trong nhóm lập tức náo nhiệt hơn hẳn
“Thẩm Đại cậu cho ai vào đấy?”
“Mẹ nó sẽ không phải là chủ nhiệm lớp chúng ta đó chứ?”
“Các các cậu có xem buổi live EVE thành đoàn hôm nay không? Thế mà Giang Nam Khuê của lớp chúng ta lại xuất đạo.”
“Có phải mấy phiếu vote của đại tiểu thư đều được mua không vậy?”
Giang Nam Khê sửa lại ghi chú, không nói một lời nào đã phát một bao lì xì lớn vào nhóm chát.
Giang Nam Khê: “Tớ xuất đạo rồi, mời mọi người đi xem phim, phiền chủ nhóm xóa hết tài nguyên trong nhóm đi, phải ủng hộ bản chính nha! Có vé xem phim thì tìm tớ đổi thêm một bao lì xì nữa.”
Thẩm Đại ngồi bên cạnh, trợn mắt nhìn bao lì xì trị giá hai ngàn vạn trong nhóm.
"Giang Nam Khê, cậu điên rồi hả?"
Giang Nam Khê tắt điện thoại rồi nhìn chằm chằm Thẩm Đại: "Trả lại vé xem phim mà cậu nợ ảnh hậu Hạ Chỉ Ngôn thôi.”
Thẩm Đại: "Cậu là fan hâm mộ của Hạ ảnh hậu sao?"
Giang Nam Khê không nói lời nào.
Thẩm Đại nhún nhún vai: "Được được được, nhưng cậu có từng nghĩ tới, cậu làm như vậy, đến lúc đó trên mạng tất cả đều là tin bát quái của cậu không?"
Giang Nam Khê: "Có thêm tin gì, thì cũng là tin tức chính diện."
Thẩm Đại nhìn vẻ mặt kiêu ngạo không sao cả của Giang Nam Khê, yên lặng chửi thầm: "Nếu như fan hâm mộ bầu phiếu cho cậu biết cậu không phải là ngọc nữ thanh thuần gì đó, mà là một kẻ điên, đoán chừng họ sẽ trực tiếp báo cảnh sát cậu lừa người ta đi!”
"Giang Nam Khê cậu nên đối xử tốt với tở một chút! Trong tay tớ có rất nhiều tin xấu của cậu đó.”
Giang Nam Khê nháy mắt mấy cái: "Từ tiểu học đến giờ cậu đều chép bài tập về nhà của tớ, có cần tớ nói với cha mẹ cậu một tiếng không?”
Thẩm Đại nghẹn họng, sau đó cầu xin tha thứ: "Đừng đừng."
"À, sắp tốt nghiệp cấp ba rồi, tớ còn chưa gặp cha mẹ cậu. Rốt cuộc là sao vậy? Cậu nói đi, sau khi chuyển trường đến học chung, từ nhỏ đến giờ tớ chưa thấy cha mẹ đi họp phụ huynh cho cậu bao giờ, mỗi lần đều là một đám đàn ông mặc tây trang tới. Cũng không trách được chúng tớ gọi cậu là đại tiểu thư.”
Giang Nam Khê nghe Thẩm Đại lải nhải, lắc lắc cái ly trong tay, không lên tiếng.