Tớ Muốn Có Cậu!

Chương 1: Bạn mới chuyển trường (1)

"Tớ thích cậu!"Thuỳ Vy không quay mặt lại, Nguyên An có thể nhìn thấy tai cô bạn đỏ lên. Trong tâm trí Nguyên An đầy ắp sự phân vân, cô nên đáp lại như thế nào đây. Cô không mang ý kì thị LGBT nhưng cô cũng không có chắc chắn mình thích con gái. Cô sợ sẽ làm tổn thương một trái tim. Thời gian hôm nay trôi nhanh hơn bình thường rất nhiều, chẳng mấy chốc Thuỳ Vy đã chở Nguyên An về tới nhà. Nguyên An nhìn gương mặt Thuỳ Vy... hai người chỉ mới gặp nhau 4 tháng, rốt cuộc từ bao giờ...

Cái hồi cuối tháng 8, Nguyên An nhận danh sách các bạn trong lớp năm nay. Đã có 3 bạn nam chuyển đi, và có hai bạn khác chuyển vào, một trong số họ là Thuỳ Vy. Lúc đó xem ảnh hồ sơ của Thuỳ Vy, Nguyên An cũng chẳng có ấn tượng lắm. Đến hôm lên trường phát đồng phục, Nguyên An mới gặp cô bạn này lần đầu. Bạn học mới này khá là xinh, lần này có ấn tượng khá cao, dáng người cũng thon gọn, cao ráo.

Đến hôm tập trung duyệt chương trình khai giảng, hôm đó toàn trường ăn vận tự do, Nguyên An mặc đồ nhìn có phần trưởng thành, nhờ lợi thế chiều cao nên phối với màu nào nhìn cũng có vẻ hợp. Hôm đó cô mặc một chiếc áo croptop màu đen ôm sát thân, bên ngoài khoác một chiếc sơ mi sọc xanh, một chiếc quần hộp màu đen trùm qua nửa gót giày, bên hông còn đeo một chiếc khăn rằn màu xanh da trời, tóc buộc lỏng bằng một chiếc băng rôn. Đến trường Nguyên An thấy Thuỳ Vy đầu tiên, cô bạn ở trong lớp học, nằm dài ra bàn. Thuỳ Vy mặc đồng phục của trường, nút áo phía trên cùng để mở, khăn đỏ vắt lên vai trông có vẻ qua loa, mái tóc để xoã. Nguyên An nhìn bạn hồi lâu, mặt bỗng nóng lên...

Trông Thuỳ Vy có một chút gì đó khá là thu hút, trông khá là giống với bạn nam chuyển đến cùng cô ấy.

Mọi người đến lớp dần đông đủ hơn, chỉ để lại túi, cặp trên lớp rồi lại xuống sân tập trung. Thuỳ Vy nằm đó ngủ, Nguyên An tính chờ anh trai đến rồi mới đi xuống tập trung. Thấy Thuỳ Vy vẫn nằm ngủ, Nguyên An đến gần khẽ gọi:

"Thuỳ Vy,..."

Thuỳ Vy ngẩng mặt dậy, lọt vào tầm mắt của cô là đôi mắt màu hạt dẻ dưới ánh nắng, như tấm gương đồng, trong trẻo và cuốn hút. Nguyên An đang nằm sát vào mặt bàn học, Thuỳ Vy ngái ngủ nói với Nguyên An:

"Sao đấy?"

Nguyên An tủm tỉm cười, ngồi thẳng dậy vươn vai một cái rồi hỏi:

"Cậu ăn sáng chưa?"

"Chưaa ~ Lát tập trung xong mình đi ăn!"

Thuỳ Vy đáp lời Nguyên An. Nguyên An chỉ chỗ mình nói:

"Mình có mua một hộp bánh á, ăn một mình chán lắm, ăn chung nha!"

"Ừm"

Giọng Thuỳ Vy ngòn ngọt, nghe có phần gây nghiện, dung nhan sắc sảo. Hai đứa ngồi ăn với nhau, vừa chuẩn bị ăn xong thì Tiến Vinh đến, lớp đã đến đông đủ. Trống tập trung còn hơn 20 phút nữa mới đánh, ăn xong hai đứa có trao đổi phương thức liên lạc.

Trống tập trung vừa đánh cả trường đi xuống sân trường, xếp hàng. Khi đi xuống cầu thang, Tiến Vinh nhìn Nguyên An bảo:

"Mày thân Thuỳ Vy nhỉ?"

"Mới quen thôi. Mà năm nay anh học cho tử tế, đi oánh lộn nữa là em mách bác."

Câu "Mới quen thôi" kia nhẹ nhàng bao nhiêu, câu sau nhắc nhở như sét đánh ngang tai. Tiến Vinh thầm chửi thề trong lòng mấy câu cho hả lòng hả dạ.

Hôm này tập trung nhanh hơn bình thường, sau khi giải tán học sinh trong trường về lớp nghe giáo viên phổ biến.

Do có học sinh mới đến nên lớp họ có xếp lại chỗ ngồi, Nguyên An được xếp cùng chỗ với Thiên Hoàng cậu bạn chuyển đến cùng với Thuỳ Vy. Nghe cậu bạn giới thiệu, Nguyên An mới biết hai người học là chị em sinh đôi, Thuỳ Vy là chị gái ruột của Thiên Hoàng. Mà trùng hợp một cái là Thuỳ Vy được xếp ngồi ngay đằng sau Thiên Hoàng. Mấy hôm nữa là khai giảng rồi,...