“Anh ơi, liệu rằng anh còn ở đó?”
Em chỉ là một học sinh sắp lên lớp 11, cuộc sống học đường của em trôi qua với đầy khó khăn, thanh xuân của em lại nhờ có anh mà rực sáng. Vậy mà thời gian nghiệt ngã quá anh nhỉ, chỉ 1 tháng, vì áp lực mà em lựa chọn từ bỏ anh.
Từ khi vào lớp 10, vào môi trường mới, em phải kết bạn với những con người xa lạ. Nhưng thật tệ, thật tệ vì em là con trai, em lại thích con trai, nên bị mọi người trêu là phải. Em chẳng thể chia sẻ với ai về những nỗi đau em phải chịu đựng. Em còn gì ngoài nghĩ đến việc từ bỏ thế giới này, em làm đau bản thân. Muốn chết nhưng lại chẳng dám. Rồi em nhận ra rằng, rằng cũng còn rất nhiều người yêu thương em, còn rất nhiều người trân trọng em mà.
Vậy mà anh ơi, LAW của em ơi. Những người còn lại nào dám tha cho em dễ dàng. Em bị bạo lực ngôn từ, overthinking làm em stress, rồi em ăn nhiều, để quên đi những nỗi đau. Dần dần em tự ti, mặc cảm ngoại hình, đi ra đường chẳng dám cười với ai, cũng chẳng dám làm gì quá nổi bật cả. Thế nhưng, những con người độc ác làm gì buông tha cho em. Họ đi ngang qua em, ngay trước đông người chê bai em, bạo lực ngôn từ em. Em lại chẳng thể làm gì anh ơi.
Em mệt, cũng chẳng thể cố đứng dậy mà phản biện lại họ, em không mạnh mẽ như mọi người tưởng. Ngược lại em yếu đuối và dễ khóc, em khóc liên tục, mắt em cứ thế mà sưng lên, nhìn khuôn mặt em còn chẳng thể nhận ra một cậu bé lạc quan, chăm ngoan ngày trước nữa.
Nhưng, em giỏi che giấu bộ mặt yếu đuối của em nhiều như thế nào, hôm qua vừa khóc, sáng hôm sau em vẫn có thể cười mà đi học, rồi lại cười khi nghe những lời nói xúc phạm bản thân,em nhận ra mình chẳng thể như trước nữa.
Lá thư ngày hôm nay em xin khép lại, khoé mắt em đã đỏ hoe khi viết về cuộc đời mình. Em chẳng biết rồi sẽ ra sao, chỉ mong cuộc sống đối xử với em nhẹ nhàng một chút mà thôi!
Lá thư ngày hôm nay em xin khép lại, khoé mắt em đã đỏ hoe khi viết về cuộc đời mình. Em chẳng biết rồi sẽ ra sao, chỉ mong cuộc sống đối xử với em nhẹ nhàng một chút mà thôi! “Này em ơi, em ngủ đi,
Tình yêu này, em tiếc chi...”
Rồi ngày mai sẽ khác, sẽ tốt hơn, rồi em sẽ quên anh, quên đi người làm em hạnh phúc, chữa lành em qua game, và một tháng sau chúng ta rời xa nhau.
LAW ơi, em yêu anh, rồi một ngày nào đó, khi em đủ tự tin với hình thể và chính bản thân mình, em sẽ tìm anh. Lúc đó, em mong rằng anh đã có một tình yêu đẹp rồi.
Lá Thư Số 01: Đoá hoa đầy gai em cài trên tóc?
0:25-02/06/2024