Bị một làn gió lạnh thổi qua, ký ức chậm trễ cuối cùng cũng nhanh như điện thoại được kết nối với mạng 5G. Sau khi sắp xếp lại, Phó Sầm khó khăn chấp nhận tình cảnh hiện tại của mình – có lẽ cậu đã xuyên sách rồi.
Bên ngoài cửa kính, bóng đêm dày đặc phản chiếu rõ ràng hình ảnh của một thiếu niên xinh đẹp và yếu đuối. Cậu mặc bộ đồ ngủ bằng vải dệt rộng rãi, trán quấn đầy băng, những dải băng thấm máu đỏ nhạt, kết hợp với khuôn mặt trắng bệch nhợt nhạt, trông như một đóa hoa sen trắng tinh khiết.
Phó Sầm nhìn khuôn mặt có vài phần giống mình, cảm thấy đầu óc hơi choáng váng. Nếu ký ức trong đầu không sai, thì xác nhận cậu đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà cô y tá đã giới thiệu cho cậu đọc cách đây không lâu.
Còn nhớ mỗi lần cô y tá đến chỉnh nắn khớp xương cho cậu đều cười đầy ẩn ý. Ban đầu, Phó Sầm không hiểu chuyện gì, cậu cũng không hỏi thăm, cho đến khi cô y tá thấy cậu buồn bã, thường ngồi thẫn thờ bên cửa sổ, để làm cậu vui hơn, cô mới nói với cậu là tên của cậu trùng với tên của một nhân vật trong cuốn tiểu thuyết nào đó.
Khi đưa sách cho cậu, cô còn nói: “Khuyến khích cậu đọc hết, nhớ như in nội dung thì càng tốt.”
Lúc đó, tay Phó Sầm bị viêm gân rất nặng, không thể vẽ thâu đêm suốt sáng như trước, mỗi ngày dư rất nhiều thời gian, nên cậu cũng mở cuốn sách đó ra đọc thật.
Cuốn tiểu thuyết chia làm hai phần, phần đầu kể về mối hận tình của một thế hệ, phần thứ hai kể về sự đối đầu giữa thế hệ kế tiếp.
Nhân vật chính trong phần đầu là Thẩm Ngô Phong, hắn tập hợp mọi đặc điểm của tổng tài trong tiểu thuyết: lạnh lùng, giàu có, đẹp trai, bụng múi nào ra múi đó, thường xuyên xuất hiện trên bìa tạp chí tài chính, nhất cử nhất động đều có thể gây chấn động kinh tế, chỉ cần đề chế này phá sản thôi thì hàng ngàn hàng vạn người sẽ thất nghiệp ngay lập tức.
Một người dù ở hiện đại nhưng địa vị cũng có thể nói là sánh ngang với hoàng đế thời cổ. Hắn cũng là cha của vai phản diện trong phần thứ hai.
Phần đầu chủ yếu xoay quanh chuyện tình trường của tổng tài: cấp dưới cấm dục, bạn thân ấm áp, đối thủ mưu mô, em trai như sói, ngôi sao đẹp trai...
Bọn họ đều có vẻ ngoài đẹp trai xuất sắc, mỗi người một vẻ, trí tuệ thông minh, khiến độc giả phải mê mẩn, nhưng mà...
Nhưng mà tổng tài không hề đυ.ng đến ai trong số họ.
Như thể từ khi sinh ra đã bị lấy mất sợi dây tình cảm rồi vậy.
Dần dần, độc giả bắt đầu chế giễu liệu có phải tổng tài không ổn về phương diện đó không.
Thân phận mà Phó Sầm xuyên vào chính là nhân vật phụ độc ác trong truyện, người vợ hợp đồng của Thẩm Ngô Phong, người duy nhất đã thành công leo lên vị trí này.
Cũng là cha kê độc ác của vai phản diện trong phần thứ hai.
Trong truyện, cậu sở hữu một khuôn mặt đẹp đến ngây ngất và dáng người nóng bỏng, nhưng tính cách vô cùng tệ, được tác giả định hình là "hoa hồng dại có gai".
“Hoa hồng dại có gai" Phó Sầm: “...”
Trong truyện, nguyên chủ rất ít được mô tả, chỉ là một công cụ chiếm giữ vị trí phu nhân hào môn, từng bất chấp sự phản đối của cha mẹ để vào giới giải trí, kết quả là với dáng vẻ kiêu ngạo, coi thường mọi người, cậu ấy đã đắc tội với cả giới giải trí.
Không bất ngờ khi chiếm đầu bảng đen đỏ, với khả năng không thể cản phá mà chìm sâu vào lòng đất.
Cho đến khi cha mẹ của nguyên chủ qua đời bất ngờ, bị mất đi chỗ dựa, cậu ấy không còn đường lui, giả vờ làm bông hoa nhỏ tiếp cận tổng tài công, rồi dàn cảnh xxx, nhưng đối phương dù say cũng không hề có hứng thú, buộc phải chụp ảnh giả và đăng lên mạng.
Không ngờ rằng sau khi thông tin xuất hiện, phòng PR ngay lập tức can thiệp, dư luận không hề dậy sóng, nguyên chủ phải tìm đến tận nơi, mặt dày lật lọng nói muốn tổng tài chịu trách nhiệm.
Tổng tài bảo cậu ấy gửi hồ sơ qua email công ty.
Nguyên chủ đang định diễn một màn kịch bị lừa tình: “...”
Hồ sơ được gửi đi, tổng tài xem xong hỏi: “Cậu có thể chấp nhận chế độ làm việc 007 không?”