Xuyên Vào Truyện Do Con Bạn Thân Viết

Chương 10: Cái này có thể gọi là tổn thương địch 1000, tự tổn hại mình 800 không?

Tô Giai Kỳ lái xe trên đường về biệt thự, sựt nhớ tới cái gì, cô vỗ đầu một cái.

Thôi xong! Cô bỏ quên di động ở trong ngăn bàn rồi.

Tô Giai Kỳ xoay vô lăng, lái xe vòng trở về.

Trên đoạn đường vắng cách cổng trường quý tộc một đoạn xa, Triệu Tử Hy tản bộ về nhà.

Đột nhiên có ba tên côn đồ từ đâu xuất hiện, chặn đường đi của cô.

Cầm đầu là tên đầu trọc, có thân hình vạm vỡ, trên cánh tay xăm hình đầu rồng, thoạt nhìn vô cùng hổ báo, đứng hai bên là hai tên đàn em, một tên mặt áo sơ mi hoa, có gương mặt phổ thông, tên còn lại mái tóc đỏ chót nhìn vô cùng bắt mắt, một bộ dáng lưu manh.

Tên đầu trọc cười hắc hắc, lên tiếng trước: ""Này cô em, định đi đâu thế?"

Triệu Tử Hy nhìn ba tên vừa xuất hiện này, liền biết bọn họ không có ý tốt, cô không trả lời, xoay người định vòng qua đi hướng khác.

Tên đầu trọc nhanh chân tiến lên vài bước, dơ tay chặn cô lại, hắn nở nụ cười đáng khinh: "Làm gì mà đi vội vậy? Anh đang hỏi em đấy? Sao không trả lời nha?"

Trong mắt Triệu Tử Hy tràn ngập cảnh giác, thân thể cũng bất giác lâm vào trạng thái căng thẳng, nhưng cô vẫn cố gắng giữ bình tĩnh hỏi: "Rốt cuộc mấy người muốn gì?"

Tên đầu trọc giả vờ đàng hoàng nói: "Em không cần khẩn trương, anh không có ý gì hết, chỉ là anh thấy em đi đường một mình rất nguy hiểm, hay là để bọn anh đưa em về." Hắn vừa nói, vừa tiến lại gần cô.

Đã tới mức này, nếu Triệu Tử Hy không nhìn ra bọn hắn có ý đồ gì, thì cô chính là kẻ ngốc, cô nhanh chóng xoay người bỏ chạy.

Tên đầu trọc sửng sốt, hiển nhiên là không ngờ cô lại phản ứng nhanh như vậy, hắn quát hai tên đàn em đứng sau: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau đuổi theo bắt nó lại."

Hai tên đàn em cũng phản ứng lại, nhanh chóng đuổi theo.

Dù thể lực của Triệu Tử Hy không tệ, nhưng cũng chỉ là thiếu nữ 18 tuổi, sao có thể so sánh với hai tên đàn ông khỏe mạnh, chẳng mấy chốc cô đã bị bọn họ bắt lại.

Triệu Tử Hy vừa vùng vẫy phản kháng, vừa lớn giọng uy hϊếp: "Mấy người mau thả tôi ra, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát." Cô liếc nhìn xung quanh muốn tìm người cầu cứu.

Tên đầu trọc như biết được ý định của cô, hắn vừa xoa tay hằm hè, vừa đến gần cô: "Em gái, vô ích thôi, ở đây là đoạn đường vắng ít người qua lại, không ai cứu được em đâu, dù có người cũng không ai dám xen vào, đợi cảnh sát tới thì em đã sớm nằm dưới thân anh rêи ɾỉ rồi nha." Hắn nhìn cô từ trên xuống dưới, trong mắt lộ ra sự dâʍ đãиɠ.

Triệu Tử Hy chỉ cảm thấy dạ dày cuồn cuộn, ghê tởm đến mức muốn nôn, cô càng vùng vẫy kịch liệt, trước khi tên đầu trọc đến gần, cô dùng hết sức vung chân lên, đá một phát vào hạ bộ của hắn.

"A…" Tên đầu trọc hét thảm một tiếng, hắn đau đớn cong lưng ôm hạ bộ, sắc mặt tím tái.

Mặc dù đã đau đến mức ngũ quan vặn vẹo, hắn cũng không quên mắng chửi: "Mẹ kiếp, tụi mày làm gì vậy, mau giữ chặt nó lại cho tao, nếu không ông đây chặt đầu tụi mày xuống làm bóng đá."

Hai tên đàn em lập tức giữ chặt tay chân Triệu Tử Hy lại, dù cô có giãy giụa thế nào cũng không thoát ra được.

Trùng hợp Tô Giai Kỳ vừa lái xe ngang qua đoạn đường ngắn, khóe mắt cô chợt nhìn thấy ba tên đàn ông đang bao vây một cô gái ở một góc, có vẻ không có ý tốt.

Cô nhíu mày, dừng xe lại. Dù không muốn vướng vào rắc rối, nhưng thấy người gặp nạn, nhắm mắt làm ngơ cũng không phải phong cách của cô, vì thế cô mở cửa bước xuống xe, định đi về phía đó, khi khoảng cách càng ngày càng gần, cô mới nhìn thấy rõ gương mặt của thiếu nữ kia, bước chân lập tức khựng lại.

Đậu xanh! Đó không phải là nữ chính sao!

Sao lần nào cũng gặp cô nhóc này vậy?

Tô Giai Kỳ suy nghĩ chốc lát, liền nhớ ra trong truyện hình như cũng có đoạn này.

À đúng rồi! Đoạn này hình như là nữ phụ pháo hôi xúi giục nguyên chủ thuê một đám côn đồ đến làm nhục nữ chính, dù nguyên chủ rất ghét nữ chính, nhưng lúc đó cô ta cũng không đến mức độc ác mất nhân tính đến như vậy, nên không đồng ý.

Tuy nhiên, Phương Gia Tuyền lại tự mình chủ trương, làm việc này sau lưng nguyên chủ.

Tất nhiên nữ chính sẽ không có việc gì, nam chính đã tới giải cứu kịp thời, cũng khiến nữ chính không còn ác cảm với hắn, sau đó nam chính tìm nguyên chủ tính sổ, bởi vì hắn cho rằng việc này là nguyên chủ làm.

Nguyên chủ rõ ràng là vô tội trong chuyện này, nhưng khi đó thấy nam chính một lòng bảo vệ nữ chính, cô ta tức giận đến mức thừa nhận chính mình làm, thái độ còn vô cùng kiêu ngạo, cũng bị nữ chính âm thầm ghi thù.

Đội nồi thay người khác mà không biết, đã thế còn khoe khoang, hận không thể để tất cả mọi người đều biết.

Nữ phụ phản diện này đúng là ngu hết chỗ để nói.

So ra thì Phương Gia Tuyền còn thông minh hơn cô ta nhiều.

Tôi Giai Kỳ lặng lẽ quay lại chỗ xe, dựa người vào xe, khoanh tay lại, quan sát tình hình.

Nếu đã biết tên nam chính đầu óc có bệnh kia sẽ tới, thì cô cũng không cần phải can thiệp làm gì, chỉ cần đứng đây xem là được.

Bên này, sau khi xác định Triệu Tử Hy không thể động đậy, tên đầu trọc vừa ôm hạ bộ, vừa tiến tới gần.

Ánh mắt ghê tởm của hắn rơi vào gương mặt của cô, không khỏi chật một tiếng: "Phải công nhận cái nhan sắc này, đúng là khiến người ta thèm nhỏ dãi."

Tên tóc đỏ nhìn chằm chằm Triệu Tử Hy với ánh mắt háo sắc, hắn cười hắc hắc nói: "Đại ca nói đúng, lần này chúng ta lời to, không những có tiền còn có được mỹ nhân."

Tên mặc áo sơ mi hoa gật đầu phụ họa: "Đúng vậy…đúng vậy!"

Triệu Tử Hy nghe cuộc đối thoại của bọn họ, toàn thân lạnh lẽo, sắc mặt cũng thay đổi.

Tiền? Thì ra đám người này là do người khác thuê tới!

Bảo sao, mỗi lần về nhà cô đều đi đoạn đường này, chưa từng xảy ra chuyện gì, hôm nay lại suất hiện ba tên này, quả nhiên không phải trùng hợp.

Rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là…

Tên đầu trọc vươn móng vuốt nâng cầm Triệu Tử Hy lên: "Nếu em ngoan ngoãn hầu hạ anh, anh còn có thể đối với em nhẹ nhàng một chút."

Trong mắt Triệu Tử Hy tràn ngập ghê tởm và chán ghét, cô muốn thoát khỏi móng vuốt của hắn, nhưng lực đạo của hắn quá mạnh, căn bản không thể thoát ra được, cô cắn chặt răng, dùng hết sức đập đầu vào trán tên đầu trọc.

Cốc…

"Ui da…" Tên đầu trọc đau đến mức mắt nổ đom đóm, hắn theo bản năng lùi lại một bước, xoa xoa trán.

Triệu Tử Hy mặt mày choáng váng, đầu đầy sao.

Tô Giai Kỳ chứng kiến một màn này: "…"

Khóe môi cô co giật vài cái.

Cái này có thể gọi là tổn thương địch 1000, tự tổn hại mình 800 không?