Thứ này cao ngất trời, chiếm hết tầm nhìn của Lâu Kỳ. Lớp vỏ của nó đầy màu sắc và có màu xanh lục, bộ dạng xấu xí của nó khiến cho hắn tỉnh táo hơn hẳn.
Nhưng khi nhìn kỹ, hắn phát hiện ra thứ xấu xí này lại có một vài thứ khác lạ.
Đôi mắt Lâu Kỳ ngước lên, hắn nhìn thấy một bóng người gầy gò mặc bộ xương máy móc đứng trên thắt lưng của thứ màu sắc sặc sỡ đó, tay gõ nhanh vào màn hình đang mở ra.
Quang não của Dư Thập Nhất không có chức năng bảo vệ quyền riêng tư nên Lâu Kỳ có thể dễ dàng nhìn thấy những thứ trên quang não từ phía sau.
Có những dòng code và chương trình thử nghiệm, các cửa sổ lần lượt mở và đóng, hình ảnh ba chiều chiếu ở một bên mờ ảo và tuân theo hướng dẫn.
Đây là--
Cơ giáp?
Dù sao thì Lâu Kỳ cũng là học viên đệ nhất của học viện quân sự số 1 và là con trai của nguyên soái, chỉ huy của quân đoàn số 1. Hắn đã được huấn luyện có hệ thống ngay từ khi đã còn rất nhỏ.
Mặc dù không thể trở thành cơ giới sư nhưng hắn nhận ra đây là giao diện điều chỉnh của cơ giáp.
Nghề nghiệp cơ giới sư nghe có vẻ không cao quý lắm nhưng lại là một nghề rất hiếm ngoài chỉ huy.
Đặc biệt là cơ giới sư cấp cao.
Nếu trong một nghìn người chỉ có một người có thể trở thành cơ giới sư, thì trong một ngàn cơ giới sư sẽ chỉ có một cơ giáp sư có thể chế tạo cơ giáp một mình.
Lâu Kỳ vốn suy đoán Dư Thập Nhất là tội phạm bị lưu đày ở đây, người bình thường không thể nào mạnh mẽ như vậy, nhưng hiện tại hắn càng không dám xác định.
Một người có tinh thần lực mạnh mẽ, và thậm chí có thể chữa trị tinh thần hải. Bây giờ, cô ấy còn là một cơ giới sư cao cấp!
Đế quốc sẽ không bao giờ lưu đày một người như vậy đến một hành tinh sa mạc cực kỳ xa xôi và nguy hiểm thế này.
Hai mắt của Lâu Kỳ híp lại, sau đó hắn nghiêm túc dò xét bộ cơ giáp này.
Chỉ là bộ cơ giáp rất khác so với những bộ vơ giáp hắn từng trông thấy.
Bộ cơ giáp này cao khoảng 18 mét, có hình dáng thon gọn. Nó trông giống như một cơ giáp hạng nhẹ, nhưng vai và cánh tay đáng lẽ phải được trang bị vũ khí nóng lại trống rỗng, chỉ là kết nối bình thường. Chỉnh thể trông giống như một bộ xương ngoài cơ học mô phỏng, nhưng nó mạnh mẽ hơn. Nó thậm chí còn có những đường cong bắt chước cơ bắp của con người. Chỉ cần nhìn vào hình dáng cơ thể và sự gọn gàng không chút dư thừa không giống như vẻ đẹp cứng rắn của cơ giáp hắn từng thấy.
Thứ duy nhất trên cơ thể có thể được gọi là vũ khí là một con dao dài màu đen, nó thậm chí còn dài hơn một nửa chiều dài của cơ giáp, và trên những đường rãnh của thân đao tỏa ra tia sáng.
Điều duy nhất làm hỏng vẻ đẹp này có lẽ chính là màu sắc sặc sỡ trên cơ giáp.
Nếu đường nét và độ cong của bộ cơ giáp này là tác phẩm nghệ thuật đỉnh cao nhất mà Lâu Kỳ từng thấy, thì vẻ bề ngoài của cơ giáp này chính là thứ xấu nhất mà hắn từng thấy!